xiá wù
xiá gǔ
xiá guài
xiá suàn
xiá bāng
xiá jiǔ
xiá zhǐ
xiá shēng
xiá jìn
xiá qí
xiá dùn
xiá míng
xiá dí
xiá jǔ
xiá yáng
xiá jí
xiá lǎng
xiá qìng
xiá xiǎng
xiá sēn
xiá pì
xiá fèn
xiá tì
xiá miáo
xiá jié
xiá sī
xiá fān
xiá pèi
xiá lù
xiá qī
xiá cháng
xiá zōng
xiá dùn
xiá xiǎn
xiá fāng
xiá róng
xiá miǎn
xiá qí
xiá gǒu
xiá xiū
xiá qíng
xiá xiān
xiá chēn
xiá cù
xiá shì
xiá jiǒng
xiá chāo
xiá mài
xiá chóu
xiá jǐng
xiá juàn
xiá zhì
xiá mèi
xiá shòu
xiá nián
xiá miǎo
xiá jì
xiá jiǎo
xiá zhú
xiá dì
xiá mèi
xiá yì
xiá biāo
xiá jì
xiá xùn
xiá chǎn
xiá lòu
xiá cāng
xiá méng
xiá dēng
xiá lài
xiá jī
xiá xiòng
xiá sì
xiá kuàng
xiá bèi
xiá jì
xiá kuī
xiá shì
xiá qì
xiá piāo
xiá guān
xiá yù
xiá kǎi
xiá ào
xiá zōu
xiá sù
xiá yuè
xiá mù
xiá shēn
xiá yīn
xiá sū
xiá kuò
xiá qī
xiá cè
xiá níng
xiá xī
xiá liè
xiá bào
xiá chǎng
xiá cè
xiá yì
xiá shēng
xiá guǎng
xiá ěr
xiá chuán
xiá bù
xiá zuò
xiá dǎo
xiá dài
xiá jiōng
xiá xiū
xiá fú
xiá gèn
xiá yuǎn
xiá piān
xiá lù
xiá sōu
xiá yì
xiá lǎn
xiá huāng
xiá jiāng
xiá niàn
xiá qián
xiá jiǎo
xiá diàn
xiá yán
xiá zhì
xiá gé
xiá fú
xiá biǎo
xiá líng
xiá jué
xiá ěr
xiá chāng
xiá lì
xiá bīn
xiá rǎng
xiá fēng
xiá bǎn
xiá gù
xiá chàng
xiá kàn
xiá jiè
xiá wù
xiá jīn
xiá zhān
guǎng kuò
yáo kuò
fú kuò
huà kuò
héng kuò
xiá kuò
jiǒng kuò
kuā kuò
xuán kuò
jiàn kuò
yū kuò
xiū kuò
jiǎn kuò
qiè kuò
xián kuò
zǔ kuò
huī kuò
liáo kuò
hóng kuò
kuān kuò
nào kuò
zhuó kuò
liào kuò
yōu kuò
mí kuò
liáo kuò
qì kuò
chǐ kuò
hào kuò
zhǎng kuò
liáo kuò
zuò kuò
zhà kuò
xióng kuò
chéng kuò
wéi kuò
chāo kuò
háo kuò
shuō kuò
kuàng kuò
jiǔ kuò
gé kuò
bǎi kuò
kuí kuò
hóng kuò
xiǎn kuò
xī kuò
kāi kuò
xī kuò
xù kuò
chéng kuò
kuí kuò
kōng kuò
shū kuò
sàn kuò
zhuàng kuò
guāi kuò
hóng kuò
⒈ 相隔的距离遥远。
引《文选·司马相如<封禅文>》:“邇陿游原,遐阔泳沫。”
李善注引孟康曰:“邇,近也。原,本也。遐,远也。阔,广也。泳,浮也。恩德比之於水,近者游其原,远者浮其沫。”
唐崔湜《赠苏少府赴任江南余时还京》诗:“谁言阻遐阔,所贵在相知。”
唐李翱《祭从祖弟秘书少监文》:“於乎哀哉!吾责刺远州,道里遐阔,病不得见,丧不得临,痛悼摧伤,悽贯心骨。”
⒉ 边远之地。
引唐柳宗元《道州文宣王庙碑》:“爰自京师太学,徧于州邑,遐阔僻陋咸用斯时致奠展诚。”
遐xiá(1)(形)〈书〉远:~迩|~想。(2)(形)〈书〉长久:~龄。
阔读音:kuò阔kuò(1)(形)基本义:(面积)宽;广阔:(面积)宽;广阔(2)(形)阔绰;阔气;有钱:摆~|他~起来了。