hóng shēn
hóng miào
hóng hóng
hóng biàn
hóng jùn
hóng cuì
hóng mào
hóng zhuó
hóng kuò
hóng sì
hóng chǎng
hóng lǎn
hóng chǐ
hóng jù
hóng dàn
hóng kuò
hóng zhòng
hóng hòu
hóng yuē
hóng jù
hóng sù
hóng tōng
hóng zhěng
hóng jùn
hóng xiū
hóng wěi
hóng dá
hóng yì
hóng kuàng
hóng liú
hóng chǎng
hóng fù
hóng zhuàng
hóng yǎ
hóng lì
hóng yǎn
hóng suì
hóng jīn
hóng fàng
hóng yuǎn
hóng huō
hóng rú
hóng yào
hóng qià
hóng miǎo
hóng mén
hóng bó
hóng dà
hóng jié
hóng ào
hóng biàn
shuō kuò
zǔ kuò
xióng kuò
xiū kuò
qiè kuò
kuā kuò
yáo kuò
jiàn kuò
chéng kuò
zhà kuò
guāi kuò
chéng kuò
kuí kuò
chǐ kuò
sàn kuò
mí kuò
xī kuò
kōng kuò
liáo kuò
kuān kuò
shū kuò
jiǎn kuò
gé kuò
zhǎng kuò
xuán kuò
jiǔ kuò
zhuàng kuò
xián kuò
kuí kuò
wéi kuò
huà kuò
fú kuò
yū kuò
zuò kuò
jiǒng kuò
zhuó kuò
nào kuò
kuàng kuò
hóng kuò
guǎng kuò
liào kuò
yōu kuò
kāi kuò
xù kuò
xiǎn kuò
qì kuò
hóng kuò
liáo kuò
bǎi kuò
xiá kuò
liáo kuò
huī kuò
háo kuò
xī kuò
chāo kuò
hào kuò
héng kuò
hóng kuò
⒈ 宏伟广阔。
引唐柳宗元《贞符》序:“臣为尚书郎时,尝著《贞符》,言唐家正德受命於生人之意,累积厚久,宜享年无极之义,本末閎阔。”
宋陆游《圆觉阁记》:“顾某衰且病,学问废落,文思局澁,而名山盛事,本末閎阔,非区区笔力所能演述,实以为愧惧云。”
明李东阳《明故亚中大夫贵州布政司左参汪君墓志铭》:“君魁岸閎阔,善论议。少治经学,多所自得。”
闳hóng(1)里巷门。(2)宏大。
阔读音:kuò阔kuò(1)(形)基本义:(面积)宽;广阔:(面积)宽;广阔(2)(形)阔绰;阔气;有钱:摆~|他~起来了。