liáo jiū
liáo lì
liáo suǒ
liáo shāo
liáo shāo
liáo jì
liáo miǎo
liáo suì
liáo qù
liáo kuàng
liáo luò
liáo yǔ
liáo liàng
liáo qù
liáo kuò
liáo láng
liáo cháo
liáo jué
liáo hàn
liáo qiào
liáo xiāo
liáo jiǒng
liáo lǎng
liáo huō
liáo lì
liáo xuàn
liáo tiān
liáo kuò
liáo liáo
liáo mò
liáo mò
liáo rán
liáo xiāo
liáo yuǎn
xián jì
sēn jì
rù jì
bì jì
chà jì
qián jì
chóu jì
yàn jì
jìng jì
dàn jì
luò jì
píng jì
liáo jì
yǎo jì
guī jì
chén jì
qiān jì
huì jì
chún jì
lěng jì
huāng jì
mò jì
gū jì
xiāo jì
dà jì
bēi jì
zhàn jì
yàn jì
yān jì
míng jì
kōng jì
shì jì
kū jì
qù jì
qī jì
àn jì
fàn jì
kòu jì
cén jì
sǐ jì
tián jì
shùn jì
zhēn jì
xū jì
shěn jì
cháng jì
jiǎn jì
níng jì
qīng jì
sù jì
huī jì
chán jì
zhì jì
yuán jì
chéng jì
lún jì
wù jì
qiǎo jì
chōng jì
(好工具.)寥寂liáojì
(1) 冷落,寂寞;寂静无声
例万籁寥寂例寥寂的夜空英deserted and lonely⒈ 寂静无声。
引唐刘禹锡《秋萤引》:“汉陵秦苑遥苍苍,陈根腐叶秋萤光。夜空寥寂金气静,千门九陌飞悠扬。”
宋苏舜钦《符瑞》:“故至治之世,则日星清明,各用其行。及夫政化荡隳,虐戕下民,刑罚炽张,颂声寥寂。”
明汤显祖《紫箫记·换马》:“今夜绣阁无人,好是春宵寥寂,便可达曙一饮。”
柔石《别》:“夜未央,人声寥寂,深春底寒雨,雾一般纤细的落着。”
⒉ 冷落;寂寞。
引明顾起元《客座赘语·尹山人》:“入我明,仅传张腊遢、冷子敬、尹蓬头三数公,一何寥寂也。”
苏曼殊《断鸿零雁记》第二六章:“是夕,维舟於野渡残阳之下,时凉秋九月矣,山川寥寂,举目苍凉。”
鲁迅《书信集·致崔真吾》:“出版界仍寥寂。”
郭沫若《女神·湘累》:“我所以一刻也不敢闭眼,我翻来复去,又感觉着无限的孤独之苦,我又盼不得早到天明,好破破我深心中不可言喻的寥寂。”
寂静无声。
如:「他的生活过得十分寥寂。」
寥liáo(1)(形)稀少:~落|~若晨星。(2)(形)静寂;空虚:寂~。
寂读音:jì寂jì(1)(形)静;没有声音:~静|~然无声。(2)(形)孤单冷清:~寞|孤~|幽~|枯~。