guà jìn
guà zhōng
guà xiàng
guà xiào
guà dā
guà bāo
guà lā
guà lěi
guà líng
guà dài
guà zhōng
guà biǎo
guà dā
guà cǎi
guà xīn
guà lín
guà juàn
guà dān
guà gōu
guà jì
guà huǎng
guà huái
guà yì
guà qīng
guà dǎn
guà qián
guà lián
guà yǎn
guà miàn
guà pāi
guà jiàn
guà zé
guà líng
guà guǒ
guà lǜ
guà lì
guà zhǐ
guà ài
guà huò
guà qiàn
guà lǜ
guà lián
guà lǜ
guà nà
guà zhì
guà yìn
guà piáo
guà hé
guà qiān
guà suǒ
guà zhí
guà bái
guà biān
guà chě
guà tà
guà hù
guà kǒu
guà qiáng
guà jiàn
guà zhóu
guà wù
guà shé
guà shī
guà liáng
guà guān
guà hào
guà shòu
guà chē
guà lǜ
guà lóng
guà xī
guà hóng
guà miàn
guà jiàn
guà lòu
guà dǎng
guà jiǎo
guà xiào
guà zhǎng
guà xí
guà chóu
guà là
guà hǒu
guà pái
guà mǎi
guà chǐ
guà wǎ
guà gōng
guà bǎng
guà píng
guà liàn
guà jiā
guà léi
guà huā
guà fān
guà liàn
guà zhàng
guà míng
guà wǎng
guà miǎn
guà jiē
guà jiǎ
guà tǎn
guà chú
guà biǎn
guà xuē
guà fú
guà lǚ
guà qiān
guà xū
guà huǒ
guà bì
guà qì
guà dǒu
guà kào
guà sī
guà gǔ
guà dēng
guà zhàng
guà dā
guà tú
guà niàn
guà shuài
⒈ 披上僧衣。谓出家为僧。
引唐戴叔伦《寄赠翠岩奉上人》诗:“挂衲云林寺,翻经石榻凉。”
唐杜荀鹤《舟行晚泊江上寺》诗:“挂衲虽无分,修心未觉非。”
挂guà(1)(动)基本义:借助于绳子、钩子、钉子等使物体附着于某处的一点或几点:借助于绳子、钩子、钉子等使物体附着于某处的一点或几点(2)(动)把耳机放回电话机上使电路断开:电话先不要~;等我查一下。(3)(动)〈方〉指交换机接通电话;也指打电话:请你~总务科|给防汛指挥部~个电话。(4)(动)钩:钉子把衣服~住了。(5)(动)〈方〉(内心)牵挂:他总是~着队里的事。(6)(动)〈方〉(物体表面)蒙上;糊着:脸上~了一层尘土|瓷器外面~一层釉子。(7)(动)登记:~失|~一个号。(8)(量)多用于成套或成串的东西:一~四轮大车|十多~鞭炮。
衲读音:nà衲nà(1)(动)补缀:百~衣|百~本。(2)(名)和尚穿的衣服;和尚用做自称:老~(老和尚)。