guà lǜ
guà líng
guà lóng
guà qiàn
guà wǎ
guà gǔ
guà jìn
guà jiā
guà qiān
guà zhǐ
guà biǎn
guà jiē
guà shòu
guà gōu
guà xiào
guà yǎn
guà miàn
guà xī
guà dǎng
guà jiǎ
guà qián
guà jiǎo
guà lǜ
guà liáng
guà là
guà mǎi
guà lǜ
guà líng
guà zhǎng
guà dǒu
guà bāo
guà hé
guà zhàng
guà dǎn
guà lā
guà dài
guà tú
guà yì
guà wǎng
guà lián
guà zhóu
guà míng
guà huǎng
guà qīng
guà biān
guà jiàn
guà pāi
guà dā
guà qiān
guà chě
guà xiào
guà fān
guà lián
guà hǒu
guà xū
guà nà
guà xīn
guà hóng
guà miǎn
guà kǒu
guà lěi
guà tà
guà guǒ
guà chē
guà pái
guà shī
guà bì
guà shé
guà biǎo
guà chóu
guà xí
guà dā
guà dēng
guà bái
guà miàn
guà fú
guà huò
guà qì
guà yìn
guà huā
guà lòu
guà zhōng
guà sī
guà chǐ
guà dā
guà liàn
guà léi
guà juàn
guà jiàn
guà bǎng
guà zhōng
guà hào
guà jiàn
guà lì
guà lǜ
guà xuē
guà cǎi
guà shuài
guà dān
guà zhí
guà chú
guà xiàng
guà qiáng
guà zhì
guà wù
guà lǚ
guà píng
guà guān
guà huái
guà zhàng
guà jì
guà tǎn
guà gōng
guà suǒ
guà kào
guà piáo
guà lín
guà huǒ
guà hù
guà zé
guà ài
guà niàn
guà liàn
shì jiàn
bān jiàn
xué jiàn
gǔ jiàn
qí jiàn
kuǎi jiàn
qīng jiàn
dùn jiàn
shuāng jiàn
sān jiàn
fēng jiàn
fù jiàn
fǔ jiàn
è jiàn
guà jiàn
jiě jiàn
mù jiàn
qīng jiàn
dài jiàn
jiǎng jiàn
lóng jiàn
zhàng jiàn
shǒu jiàn
zhì jiàn
yú jiàn
jiǎo jiàn
gē jiàn
bǎo jiàn
bá jiàn
jiè jiàn
xǔ jiàn
fēng jiàn
shuō jiàn
huì jiàn
jiàn jiàn
zhé jiàn
hēi jiàn
làng jiàn
àn jiàn
xiàng jiàn
wán jiàn
tí jiàn
wú jiàn
tán jiàn
yōng jiàn
wǔ jiàn
lù jiàn
jī jiàn
mái jiàn
kòu jiàn
tiào jiàn
cí jiàn
hàn jiàn
fú jiàn
lì jiàn
xǐ jiàn
gū jiàn
shì jiàn
ōu jiàn
jù jiàn
shuǐ jiàn
pèi jiàn
cì jiàn
cì jiàn
chěng jiàn
dāo jiàn
shí jiàn
àn jiàn
mài jiàn
qì jiàn
jué jiàn
líng jiàn
duǎn jiàn
shū jiàn
chǐ jiàn
xiá jiàn
xióng jiàn
tí jiàn
cháng jiàn
kūn jiàn
fēng jiàn
qiāng jiàn
chǔ jiàn
fú jiàn
shān jiàn
bié jiàn
xuán jiàn
huì jiàn
zhù jiàn
míng jiàn
guān jiàn
qín jiàn
gù jiàn
yí jiàn
sǒng jiàn
huā jiàn
zhòng jiàn
jīn jiàn
wén jiàn
gōng jiàn
xīng jiàn
tuō jiàn
dàn jiàn
yù jiàn
bān jiàn
lùn jiàn
sī jiàn
shén jiàn
píng jiàn
qǐng jiàn
zhàng jiàn
pú jiàn
⒈ 《史记·吴太伯世家》载:春秋时, 吴王寿梦少子季札封于延陵,号延陵季子。他出使路过徐国,徐国国君很爱他的剑。 季札已心许,准备回来时再送给他。等到回来时, 徐君已死, 季札就把剑挂在徐君墓上,表示不能因徐君已死而违背自己许剑的心愿。后以“挂剑”为怀念亡友或对亡友守信的典故。亦以讳称朋友逝世。
引唐王维《哭祖六自虚》诗:“不期先挂剑,长恐后着鞭。”
明张煌言《祭定西侯张侯服文》:“徒深挂剑之怀,每阻炙鸡之愿。”
苏曼殊《答萧公书》:“今托穆弟奉去《饮马荒城图》一幅,敬乞足下为焚化於赵公伯先墓前,盖同客秣陵时许赵公者,亦昔人挂剑之意。”
表示对亡友的追怀及信义。参见「季札挂剑」条。
挂guà(1)(动)基本义:借助于绳子、钩子、钉子等使物体附着于某处的一点或几点:借助于绳子、钩子、钉子等使物体附着于某处的一点或几点(2)(动)把耳机放回电话机上使电路断开:电话先不要~;等我查一下。(3)(动)〈方〉指交换机接通电话;也指打电话:请你~总务科|给防汛指挥部~个电话。(4)(动)钩:钉子把衣服~住了。(5)(动)〈方〉(内心)牵挂:他总是~着队里的事。(6)(动)〈方〉(物体表面)蒙上;糊着:脸上~了一层尘土|瓷器外面~一层釉子。(7)(动)登记:~失|~一个号。(8)(量)多用于成套或成串的东西:一~四轮大车|十多~鞭炮。
剑读音:jiàn剑jiàn(名)古代兵器;青铜或铁制成;长条形;一端尖;两边有刃;可以佩带。