fān bò
fān tái
fān bèi
fān gǎi
fān diāo
fān kè
fān nòng
fān pén
fān fù
fān xiàn
fān bái
fān huán
fān xí
fān jīng
fān yàng
fān zhèng
fān biàn
fān zuò
fān huí
fān màn
fān huáng
fān juǎn
fān tāo
fān fān
fān quán
fān yuán
fān yǎn
fān yǔ
fān zhǎn
fān cháng
fān xīn
fān zhāo
fān pī
fān jiǎo
fān xì
fān tiān
fān pán
fān bǎn
fān huǐ
fān hé
fān shā
fān shēn
fān jìng
fān xuān
fān lǐng
fān zhuǎn
fān yì
fān huáng
fān bù
fān chá
fān tāi
fān yuè
fān sī
fān pàn
fān piān
fān gǔ
fān fēi
fān kōng
fān diào
fān mà
fān zǐ
fān yí
fān gōng
fān zhā
fān yì
fān yuè
fān bìng
fān gài
fān chá
fān jú
fān gòng
fān qiào
fān wèi
fān kǒu
fān téng
fān xié
fān pāi
fān lán
fān hǎi
fān yì
fān biān
fān àn
fān gè
fān bó
fān jiǎn
fān zào
fān jiāng
fān zhǎng
fān bǎn
fān huā
fān dùn
fān yǒng
fān miù
fān dì
fān dǎo
fān zuǐ
fān pí
fān chē
fān xiáng
fān chē
fān cī
fān wàn
fān liǎn
fān shū
fān dòng
fān rán
fān gēng
fān qiāng
fān xiū
fān yì
fān shāo
fān cí
fān gēng
fān běn
fān dǒu
fān ěr
fān yìn
fān bǎ
fān shài
fān sū
fān gǔn
fān fān
fān tǎo
fān yū
fǎn teng
fān jié
fān chū
fān xuě
fān chāi
fān shǒu
fān guà
fān lù
fān pū
fān máo
fān yuè
fān gēng
fān lù
fān shāo
fān chàng
fān chuán
fān mó
fān qiē
fān què
fān jiǎn
fān jiàn
反胃。指食物咽下后胃里不舒服,有恶心甚至呕吐的症状。
反刍。某些动物先将食物吃进胃里,然后返回嘴里咀嚼,再咽下消[.好工具]化的生理现象。
⒈ 反胃。指食物咽下后胃里不舒服,有恶心甚至呕吐的症状。
引《医宗金鉴·刺灸心法要诀·冲脉公孙穴主治歌》:“结胸翻胃食难停。”
注:“翻胃者,朝食暮吐,食难停留也。”
《儿女英雄传》第三九回:“準是他娘的得了翻胃了。”
碧野《没有花的春天》第十章:“他说他多吃油荤要翻胃。”
⒉ 反刍。某些动物先将食物吃进胃里,然后返回嘴里咀嚼,再咽下消化的生理现象。
翻fān(1)(动)反转、倒下:人仰马~。(2)(动)推翻原来的:~供。(3)(动)越过:~山越岭。(4)(动)翻译。(5)(动)飞:众鸟翩~。(6)(动)成倍地增加:~一番。
胃读音:wèi胃wèi(1)(名)消化器官的一部分;能消化食物。(2)(名)二十八宿之一。