fān shài
fān diào
fān cí
fān tiān
fān dì
fān lù
fān xì
fān bìng
fān gēng
fān pí
fān zhā
fān sū
fān gōng
fān mà
fān jìng
fān nòng
fān bó
fān běn
fān chē
fān jiǎn
fān juǎn
fān huán
fān yìn
fān jié
fān téng
fān shǒu
fān qiào
fān yì
fān tǎo
fān lǐng
fān tái
fān jiǎo
fān xiáng
fān piān
fān xīn
fān zhǎn
fān huáng
fān bǎn
fān huǐ
fān xuān
fān yǔ
fān cháng
fān bǎ
fān gòng
fān gǔ
fān xuě
fān dǎo
fān huí
fān yū
fān bèi
fān lù
fān shāo
fān fù
fān bǎn
fān yuè
fān chá
fān shāo
fān chē
fān pāi
fān zhuǎn
fān ěr
fān pī
fān chū
fān chá
fān máo
fān gài
fān gǎi
fān dòng
fān yì
fān jiàn
fān tāi
fān sī
fān yì
fān zǐ
fān bù
fān liǎn
fān gè
fān mó
fān lán
fān gǔn
fān shū
fān kǒu
fān rán
fān jīng
fān wàn
fān chàng
fān àn
fān huáng
fān fān
fān quán
fān dùn
fān dǒu
fān wèi
fān màn
fān fēi
fān zào
fǎn teng
fān guà
fān zuǐ
fān xié
fān xí
fān tāo
fān bò
fān yí
fān chuán
fān shēn
fān yàng
fān huā
fān zhǎng
fān shā
fān biān
fān qiē
fān zhāo
fān miù
fān yì
fān gēng
fān què
fān jiāng
fān pén
fān jú
fān diāo
fān yuè
fān jiǎn
fān yǒng
fān chāi
fān yuán
fān zuò
fān cī
fān zhèng
fān gēng
fān biàn
fān pū
fān hé
fān yǎn
fān pán
fān xiàn
fān kōng
fān hǎi
fān kè
fān xiū
fān bái
fān qiāng
fān yuè
fān fān
fān pàn
diān dǎo
gōng dǎo
wén dǎo
gào dǎo
tuí dǎo
yǎn dǎo
qǐng dǎo
zhì dǎo
cù dǎo
shé dǎo
dīng dǎo
qǐ dǎo
fú dǎo
bài dǎo
tǎng dǎo
yīn dǎo
jué dǎo
shuāi dǎo
zuì dǎo
sān dǎo
tuī dǎo
huí dǎo
wò dǎo
piān dǎo
qī dǎo
kěn dǎo
zāi dǎo
qī dǎo
yūn dǎo
shuò dǎo
fān dǎo
bàn dǎo
jué dǎo
bān dǎo
liáo dǎo
què dǎo
fǎn dào
diān dǎo
bēng dǎo
pū dǎo
chū dǎo
dǎ dǎo
sì dǎo
gū dǎo
bù dǎo
nán dǎo
lǎo dǎo
mò dǎo
yā dǎo
xiāo dǎo
pán dǎo
jīng dǎo
bā dǎo
tān dǎo
zhōng dǎo
jiàn dǎo
pū dǎo
huá dǎo
zhòng dǎo
zhuàng dǎo
guān dǎo
qīng dǎo
cuó dǎo
mài dǎo
lán dǎo
cóng dǎo
guì dǎo
dàng dǎo
wǒ dǎo
fǎn dǎo
hūn dǎo
fàng dǎo
bài dǎo
liào dǎo
sī dǎo
mián dǎo
téng dǎo
chě dǎo
diē dǎo
jué dǎo
chī dǎo
diān dǎo
bó dǎo
⒈ 犹翻转。形容在狂喜或惊惧中不能自持。
引唐杜甫《自京窜至凤翔喜达行在所》诗之二:“喜心翻倒极,呜咽泪沾巾。”
仇兆鳌注:“翻倒,翻喜为悲也。”
⒉ 犹推翻,推倒。
引《元典章·圣政一·抚军士》:“管军官放钱违例,多要利息及翻倒文契者,詔书到日,尽行倚阁。”
⒊ 倾覆,倒下。
引《三侠五义》第十九回:“一声呐喊,将他翻倒在地,打了二十。”
巴金《新生·五月二十七日》:“一辆载砖瓦的小车翻倒在地上,推小车的人在那里用力,想把车子弄起来。”
⒋ 犹反复。
引明寓山居士《鱼儿佛》第四出:“大士鱼篮点化的时候,若是一把扯住他,也省得后来许多翻倒。”
翻fān(1)(动)反转、倒下:人仰马~。(2)(动)推翻原来的:~供。(3)(动)越过:~山越岭。(4)(动)翻译。(5)(动)飞:众鸟翩~。(6)(动)成倍地增加:~一番。
倒读音:dǎo,dào[ dǎo ]1. 竖立的东西躺下来:摔倒。墙倒了。倒塌。倒台。打倒。卧倒。
2. 对调,转移,更换,改换:倒手。倒换。倒车。倒卖。倒仓。倒戈。