ruì jīn
ruì yān
ruì yì
ruì diǎn
ruì shèng
ruì mù
ruì mèng
ruì ǎi
ruì zhù
ruì mìng
ruì hé
ruì nián
ruì chāng
ruì nǎo
ruì jǐng
ruì dé
ruì lì
ruì xìn
ruì jǐn
ruì fú
ruì qìng
ruì xuě
ruì mài
ruì qǔ
ruì qì
ruì wù
ruì ǎi
ruì diān
ruì rén
ruì yòu
ruì chē
ruì yǎn
ruì guī
ruì zhī
ruì shòu
ruì cǎi
ruì cǎi
ruì zhú
ruì qiān
ruì rì
ruì yìng
ruì jié
ruì yā
ruì suì
ruì yù
ruì fú
ruì sè
ruì dié
ruì qín
ruì hè
ruì yè
ruì cǎo
ruì quē
dù yè
jiǎn yè
chá yè
shuāng yè
tóng yè
chuī yè
guì yè
mù yè
chū yè
wú yè
xiāng yè
fān yè
cè yè
yù yè
bǎi yè
liú yè
dài yè
luò yè
miàn yè
hù yè
pēi yè
hóng yè
jiāo yè
dōng yè
shàng yè
niè yè
zhī yè
bài yè
juǎn yè
zǐ yè
bìng yè
táo yè
jīn yè
jiāo yè
qiū yè
yī yè
sāng yè
zhù ye
kuàng yè
cuì yè
liǔ yè
mò yè
méi yè
sǎo yè
gēn yè
fèi yè
zhōng yè
lù yè
jiāo yè
gōng yè
yì yè
jī yè
piān yè
jiǎ yè
shè yè
suō yè
shù yè
fèng yè
shí yè
zhà yè
zhú yè
dāo yè
kē yè
yú yè
lèi yè
zhòng yè
huā yè
fù yè
kuò yè
cán yè
diǎn yè
tiáo yè
nián yè
chǔ yè
kū yè
shì yè
liáng yè
bèi yè
fēng yè
bǎo yè
qióng yè
lèi yè
lì yè
jì yè
qiān yè
huáng yè
qiū yè
shè yè
cù yè
piě yè
nà yè
chuán yè
yù yè
yì yè
huì yè
dǐng yè
jìn yè
jiā shè
lóu yè
jiǔ yè
ruì yè
hù yè
gù yè
lái yè
dòu yè
yín yè
zhè yè
lián yè
huā yè
liǎng yè
shāng yè
bǎi yè
fú yè
zhī yè
jú yè
wàn yè
qī yè
fù yè
wǎn yè
jiǎng yè
nǎng yè
chē yè
ké yè
fán yè
sān yè
dān yè
⒈ 犹玉叶。形容云彩。
引唐骆宾王《赋得春云处处生》诗:“槧日祥光举,疏云瑞叶轻。”
⒉ 比喻雪花。
引宋刘攽《中山诗话》:“海陵人王纶女……《吟雪诗》云:‘何事月娥欺不在,乱飘瑞叶落人间。’”
宋范成大《雪后雨作》诗:“瑞叶飞来麦已青,更烦膏雨发欣荣。”
⒊ 犹盛世。
引清查慎行《八月二十三日上入山行围射获白鹿一头恭纪十韵》:“出当时有道,瑞叶寿无疆。”
瑞ruì(1)(形)吉祥:祥~|~雪。(2)姓。
叶读音:yè,xié[ yè ]1. 植物的营养器官之一:树叶。菜叶。叶子。叶落归根。一叶知秋。一叶蔽目(喻目光短浅,常被眼前细小事物所遮蔽,看不到远处、大处。亦称“一叶障目”)。
2. 像叶子的:铁叶。百叶窗。
3. 同“页”。
4. 世,时期:初叶。末叶。
5. 姓。