chuī mào
chuī fā
chuī jiǎo
chuī chún
chuī tóng
chuī wàn
chuī fēng
chuī jīn
chuī hún
chuī huī
chuī chàng
chuī yù
chuī jī
chuī nòng
chuī guǎn
chuī xiāo
chuī sòng
chuī yáng
chuī méi
chuī téng
chuī shà
chuī dí
chuī xū
chuī chí
chuī chuī
chuī sù
chuī hū
chuī jī
chuī niú
chuī biān
chuī jiā
chuī líng
chuī jī
chuī tǒng
chuī pāi
chuī sàn
chuī qiú
chuī chén
chuī hǔ
chuī fèng
chuī xǔ
chuī yú
chuī xū
chuī léi
chuī qiāng
chuī shēng
chuī pěng
chuī guǎn
chuī líng
chuī dòng
chuī fú
chuī lún
chuī ǒu
chuī xī
chuī yè
chuī luó
chuī suǒ
chuī yān
chuī hǒu
chuī huǒ
chuī zhú
chuī gǔ
chuī lǜ
chuī máo
chuī jìng
chuī tái
chuī zhì
chuī yún
chuī shā
chuī da
chuī shuā
chuī zòu
chuī lè
chuī bò
chuī shǒu
chuī tán
chuī rǔ
chuī dēng
chuī dàng
chuī zǐ
chuī shào
chuī huā
chuī huáng
jiǎ yè
dǐng yè
lì yè
fèng yè
cán yè
huā yè
bèi yè
tiáo yè
zhè yè
gēn yè
mù yè
táo yè
huì yè
dài yè
jī yè
chū yè
zhī yè
jiāo yè
cuì yè
huáng yè
nián yè
luò yè
chuī yè
shù yè
niè yè
shàng yè
bìng yè
fù yè
shè yè
fèi yè
zhú yè
bǎi yè
bǎi yè
liǎng yè
yù yè
jìn yè
qiū yè
dāo yè
shí yè
wàn yè
juǎn yè
bǎo yè
kē yè
liú yè
gōng yè
wǎn yè
jīn yè
cè yè
suō yè
shè yè
zǐ yè
qiū yè
zhù ye
lóu yè
yì yè
lèi yè
kū yè
méi yè
sǎo yè
qī yè
chǔ yè
pēi yè
chē yè
shuāng yè
yì yè
zhī yè
jiǎn yè
fēng yè
dù yè
jú yè
yù yè
lián yè
nà yè
mò yè
chuán yè
liǔ yè
hóng yè
bài yè
lái yè
jiāo yè
ruì yè
yín yè
fú yè
qiān yè
tóng yè
cù yè
wú yè
yī yè
jì yè
jiāo yè
miàn yè
sān yè
jiā shè
lèi yè
chá yè
shì yè
piān yè
sāng yè
fán yè
zhà yè
kuò yè
kuàng yè
hù yè
nǎng yè
diǎn yè
xiāng yè
dòu yè
qióng yè
gù yè
huā yè
jiǎng yè
piě yè
lù yè
dōng yè
jiǔ yè
dān yè
guì yè
hù yè
shāng yè
fān yè
zhòng yè
ké yè
fù yè
liáng yè
yú yè
zhōng yè
⒈ 衔草木之叶于口,吹之发出乐声。
引《文选·李陵<答苏武书>》“胡笳互动” 李善注引晋傅玄《<笳赋>序》:“吹叶为声。”
《续文献通考·乐考十》:“张舜民《使北记》曰:‘胡人吹叶成曲,以番歌相和。’”
⒉ 古乐器名。
引《辽史·乐志》:“大乐器:玉磬、方响……吹叶。”
⒊ 指吹奏吹叶。
引《新唐书·礼乐志十一》:“歌二人,吹叶一人。”
吹chuī(1)(动)合拢嘴用力吐气:~口哨。(2)(动)空气流动:风~雨打。(3)(动)说大话:~牛。(4)(形)事情失败:这事~了。
叶读音:yè,xié[ yè ]1. 植物的营养器官之一:树叶。菜叶。叶子。叶落归根。一叶知秋。一叶蔽目(喻目光短浅,常被眼前细小事物所遮蔽,看不到远处、大处。亦称“一叶障目”)。
2. 像叶子的:铁叶。百叶窗。
3. 同“页”。
4. 世,时期:初叶。末叶。
5. 姓。