xǐ zhuó
yàn zhuó
shì zhuó
wáng zhuó
mù zhuó
jiān zhuó
fú zhuó
sǎ zhuó
miào zhuó
xiǔ zhuó
hè zhuó
zǎo zhuó
yàn zhuó
táo zhuó
cuàn zhuó
huì zhuó
guàn zhuó
nuǎn zhuó
mó zhuó
jiāo zhuó
dí zhuó
róu zhuó
huàn zhuó
tuì zhuó
chún zhuó
shù zhuó
zǐ zhuó
qiāng zhuó
hAo86.洗涤。
参见:洒濯
⒈ 洗涤;涤荡。
引《庄子·庚桑楚》:“汝自洒濯孰哉!”
洗涤。 《左传·襄公二十一年》:“在上位者洒濯其心,壹以待人。”
唐陆贽《奉天请罢琼林大盈二库状》:“为人上者,当辨察兹理,洒濯其心,奉三无私,以壹有众。”
洗净、清洗。
1. 使水或其他东西分散地落下:洒水。洒扫。洒泪。
2. 东西散落:粮食洒了。
3. 姓。
濯读音:zhuó,zhào[ zhuó ]1. 洗:濯足。
2. 〔濯濯〕形容山无草木,光秃秃的,如“濯濯童山”。
3. 祓除罪恶。