shì jué
shì lín
shì yù
shì shàn
shì lì
shì jiǎo
shì hòu
shì xué
shì diǎn
shì wéi
shì tīng
shì hù
shì zhì
shì shì
shì zhuàn
shì ròu
shì jí
shì shēng
shì jìn
shì tài
shì zhān
shì xiàn
shì yù
shì cǎo
shì chéng
shì zhuó
shì zhèng
shì jù
shì bǎo
shì yǎng
shì zhǎng
shì shēn
shì qū
shì chá
shì liǎo
shì yě
shì xī
shì wèn
shì lǚ
shì qǐn
shì duān
shì máng
shì tú
shì chā
shì pín
táo zhuó
hè zhuó
miào zhuó
róu zhuó
fú zhuó
jiāo zhuó
shù zhuó
mù zhuó
dí zhuó
chún zhuó
shì zhuó
nuǎn zhuó
wáng zhuó
yàn zhuó
qiāng zhuó
zǐ zhuó
guàn zhuó
sǎ zhuó
cuàn zhuó
huì zhuó
tuì zhuó
yàn zhuó
zǎo zhuó
jiān zhuó
xǐ zhuó
mó zhuó
xiǔ zhuó
huàn zhuó
⒈ 古代祭祀时照料洗濯祭器,谓之“视濯”。
引《礼记·丧服小记》:“练筮日筮尸视濯。”
郑玄注:“濯,谓溉祭器也。”
孔颖达疏:“视濯者,谓视小祥之祭器,祭器须絜而视其洗濯也。”
《后汉书·百官志一》:“凡郊祀之事,掌省牲视濯,大丧则掌奉安梓宫。”
南朝齐谢朓《为王敬则谢会稽太守启》:“视濯献牲,鞠躬郊庙。”
视shì(1)(动)看:~力|近~。(2)(动)看待:轻~。(3)(动)考察:巡~。
濯读音:zhuó,zhào[ zhuó ]1. 洗:濯足。
2. 〔濯濯〕形容山无草木,光秃秃的,如“濯濯童山”。
3. 祓除罪恶。