shì xué
shì cǎo
shì shēn
shì tú
shì lǚ
shì shì
shì yù
shì chá
shì tài
shì yǎng
shì zhuàn
shì bǎo
shì máng
shì jiǎo
shì lín
shì liǎo
shì qǐn
shì zhèng
shì yě
shì zhì
shì wèn
shì shàn
shì xiàn
shì yù
shì shēng
shì hòu
shì qū
shì xī
shì jìn
shì zhān
shì zhuó
shì jí
shì chéng
shì lì
shì pín
shì wéi
shì tīng
shì ròu
shì hù
shì jù
shì zhǎng
shì jué
shì duān
shì diǎn
shì chā
yáo shàn
jiǎn shàn
yǔ shàn
chú shàn
jiǔ shàn
chén shàn
guǒ shàn
lǐn shàn
gòng shàn
sù shàn
gān shàn
huáng shàn
jiā shàn
shí shàn
wǎn shàn
yào shàn
biǎn shàn
fǎ shàn
dǐng shàn
èr shàn
kuì shàn
cháng shàn
jìn shàn
zhòng shàn
gōng shàn
yì shàn
tiē shàn
diào shàn
liù shàn
yù shàn
sǔn shàn
láo shàn
fēng shàn
jiā shàn
qǐn shàn
dēng shàn
xiū shàn
chè shàn
huǐ shàn
jī shàn
ěr shàn
wèn shàn
jí shàn
yù shàn
yàn shàn
shì shàn
yīn shàn
shì shàn
guī shàn
páo shàn
sù shàn
jiā shàn
láo shàn
sì shàn
xiū shàn
xīn shàn
cháo shàn
xié shàn
⒈ 古代臣下侍奉君主或子女侍奉双亲进餐的一种礼节。
引语本《礼记·文王世子》:“食上,必在视寒暖之节;食下,问所膳。”
《史记·鲁仲连邹阳列传》:“天子巡狩,诸侯辟舍,纳筦籥,摄衽抱机,视膳於堂下,天子已食,乃退而听朝也。”
唐元稹《祭礼部庾侍郎太夫人文》:“孝女视膳,令妇执笄。”
《儿女英雄传》第二八回:“至此吉礼告成,他三人从此问安视膳,弋雁听鸡,卿绣儂吟,妇随夫唱。”