pāng yáng
chóng yáng
huáng yáng
yīng yáng
guāng yáng
hào yáng
dìng yáng
liú yáng
rén yáng
xī yáng
kāi yáng
máng yáng
piāo yáng
máng yáng
chóng yáng
piāo yáng
nèi yáng
dōng yáng
háo yáng
zhē yáng
běn yáng
jìn yáng
qiāng yáng
jiāo yáng
páng yáng
chāng yáng
wài yáng
dōng yáng
chū yáng
mǎ yáng
hēi yáng
běi yáng
máng yáng
fàng yáng
fāng yáng
yìng yáng
wǎng yáng
mì yáng
piào yáng
kūn yáng
qiāng yáng
máng yáng
yuǎn yáng
bái yáng
dà yáng
gāng yáng
nán yáng
fǎng yáng
hǎi yáng
qiāng yáng
chāng yáng
wāng yáng
hAo86.东洋Dōngyáng
(1) 指日本国。如:东洋布;东洋表
英Japan亚洲东部的海洋。
如:「东洋货」、「东洋人」。
1.方位名。日出的一方。與“西”相對。《書經•禹貢》:“南至于華陰,東至于底柱。”
2.主人。由於古時主位在東,客位在西,所以稱主人為“東”:“房東”﹑“店東”。唐•杜甫《偪仄行贈畢曜詩》:“東家蹇驢許借我,泥滑不敢騎朝天。”
3.請客出錢的人:“今天我作東,請大家吃飯。”
4.姓。如元代有東良會。
洋读音:yáng洋yáng(1)(形)盛大;丰富:~溢。(2)(名)地球表面上被水覆盖的广大地方;约占地球面积的十分之七;分成四个部分;即太平洋、大西洋、印度洋、北冰洋。(3)(形)外国的;外国来的:~人|~货。(4)(形)现代化的(区别于‘土’):~办法|土~结合。(5)(名)洋钱;银元:大~|小~|罚~一百元。