东鲁


东鲁的组词


东渐

dōng jiān

东鲁

dōng lǔ

东报

dōng bào

东蘠

dōng qiáng

东壁

dōng bì

东岩

dōng yán

东关

dōng guān

东迁

dōng qiān

东河

dōng hé

东溟

dōng míng

东表

dōng biǎo

东父

dōng fù

东丘

dōng qiū

东笼

dōng lóng

东箭

dōng jiàn

东旭

dōng xù

东皇

dōng huáng

东司

dōng sī

东王

dōng wáng

东道

dōng dào

东閤

dōng hé

东面

dōng miàn

东西

dōng xi

东陆

dōng lù

东昏

dōng hūn

东华

dōng huá

东师

dōng shī

东夏

dōng xià

东麓

dōng lù

东班

dōng bān

东白

dōng bái

东横

dōng héng

东篱

dōng lí

东岛

dōng dǎo

东鄙

dōng bǐ

东坡

dōng pō

东向

dōng xiàng

东渡

dōng dù

东牟

dōng móu

东亚

dōng yà

东朔

dōng shuò

东房

dōng fáng

东秦

dōng qín

东施

dōng shī

东汉

dōng hàn

东内

dōng nèi

东第

dōng dì

东讴

dōng ōu

东路

dōng lù

东莱

dōng lái

东岳

dōng yuè

东流

dōng liú

东辖

dōng xiá

东震

dōng zhèn

东里

dōng lǐ

东林

dōng lín

东耕

dōng gēng

东省

dōng shěng

东闾

dōng lǘ

东虞

dōng yú

东桥

dōng qiáo

东隅

dōng yú

东野

dōng yě

东事

dōng shì

东女

dōng nǚ

东汜

dōng sì

东虚

dōng xū

东坰

dōng jiōng

东储

dōng chǔ

东荒

dōng huāng

东宛

dōng wǎn

东乡

dōng xiāng

东君

dōng jūn

东波

dōng bō

东索

dōng suǒ

东坛

dōng tán

东盟

dōng méng

东武

dōng wǔ

东闱

dōng wéi

东墙

dōng qiáng

东曦

dōng xī

东厸

dōng lín

东海

dōng hǎi

东垂

dōng chuí

东瑟

dōng sè

东沼

dōng zhǎo

东作

dōng zuò

东圊

dōng qīng

东观

dōng guàn

东服

dōng fú

东布

dōng bù

东庑

dōng wǔ

东直

dōng zhí

东南

dōng nán

东墅

dōng shù

东徙

dōng xǐ

东夷

dōng yí

东封

dōng fēng

东音

dōng yīn

东墦

dōng fán

东谷

dōng gǔ

东旋

dōng xuán

东蛮

dōng mán

东后

dōng hòu

东阁

dōng gé

东维

dōng wéi

东织

dōng zhī

东军

dōng jūn

东郡

dōng jùn

东部

dōng bù

东真

dōng zhēn

东京

dōng jīng

东方

dōng fāng

东阿

dōng ā

东馆

dōng guǎn

东蒐

dōng sōu

东蔷

dōng qiáng

东东

dōng dōng

东亩

dōng mǔ

东户

dōng hù

东蒙

dōng méng

东繇

dōng yáo

东髽

dōng zhuā

东皋

dōng gāo

东羌

dōng qiāng

东坑

dōng kēng

东土

dōng tǔ

东濒

dōng bīn

东岱

dōng dài

东胡

dōng hú

东垣

dōng yuán

东枢

dōng shū

东翁

dōng wēng

东江

dōng jiāng

东晋

dōng jìn

东邻

dōng lín

东丹

dōng dān

东牖

dōng yǒu

东邦

dōng bāng

东陵

dōng líng

东市

dōng shì

东易

dōng yì

东原

dōng yuán

东轩

dōng xuān

东生

dōng shēng

东藩

dōng fān

东床

dōng chuáng

东榑

dōng fú

东圃

dōng pǔ

东井

dōng jǐng

东头

dōng tóu

东厕

dōng cè

东阙

dōng què

东爨

dōng cuàn

东胶

dōng jiāo

东荣

dōng róng

东廧

dōng qiáng

东都

dōng dū

东楹

dōng yíng

东帝

dōng dì

东鳀

dōng tí

东兵

dōng bīng

东宫

dōng gōng

东冈

dōng gāng

东序

dōng xù

东净

dōng jìng

东厨

dōng chú

东灵

dōng líng

东虢

dōng guó

东边

dōng bian

东倭

dōng wō

东征

dōng zhēng

东人

dōng rén

东湖

dōng hú

东上

dōng shàng

东郭

dōng guō

东灾

dōng zāi

东山

dōng shān

东铭

dōng míng

东厂

dōng chǎng

东佃

dōng diàn

东吴

dōng wú

东菑

dōng zī

东归

dōng guī

东区

dōng qū

东洛

dōng luò

东偏

dōng piān

东嵎

dōng yú

东魏

dōng wèi

东嘉

dōng jiā

东园

dōng yuán

东箱

dōng xiāng

东辕

dōng yuán

东齐

dōng qí

东阳

dōng yáng

东顾

dōng gù

东越

dōng yuè

东北

dōng běi

东葙

dōng xiāng

东珠

dōng zhū

东歌

dōng gē

东鞮

dōng dī

东风

dōng fēng

东津

dōng jīn

东瓯

dōng ōu

东洋

dōng yáng

东文

dōng wén

东首

dōng shǒu

东亳

dōng bó

东坦

dōng tǎn

东门

dōng mén

东田

dōng tián

东国

dōng guó

东搜

dōng sōu

东堂

dōng táng

东厢

dōng xiāng

东府

dōng fǔ

东学

dōng xué

东周

dōng zhōu

东主

dōng zhǔ

东舟

dōng zhōu

东极

dōng jí

东语

dōng yǔ

东郊

dōng jiāo

东瀛

dōng yíng

东经

dōng jīng

东非

dōng fēi

东朝

dōng cháo

东老

dōng lǎo

东溜

dōng liū

东台

dōng tái

东明

dōng míng

东寺

dōng sì

东平

dōng píng

东被

dōng bèi

东龟

dōng guī

东丁

dōng dīng

东家

dōng jiā

东垧

dōng shǎng

东欧

dōng ōu

东汇

dōng huì

东选

dōng xuǎn

东垆

dōng lú

东掖

dōng yè

东下

dōng xià

东绢

dōng juàn


东鲁

dōng lǔ

质鲁

zhì lǔ

扈鲁

hù lǔ

朴鲁

pǔ lǔ

专鲁

zhuān lǔ

顽鲁

wán lǔ

秘鲁

bì lǔ

嘟鲁

dū lǔ

齐鲁

qí lǔ

酌鲁

zhuó lǔ

奥鲁

ào lǔ

淳鲁

chún lǔ

邹鲁

zōu lǔ

愚鲁

yú lǔ

村鲁

cūn lǔ

钝鲁

dùn lǔ

粗鲁

cū lǔ

鱼鲁

yú lǔ

卓鲁

zhuó lǔ

麤鲁

cū lǔ

椎鲁

chuí lǔ

莽鲁

mǎng lǔ

檐鲁

yán lǔ

高鲁

gāo lǔ

迟鲁

chí lǔ

上一组词:东南
下一组词:東洋

更多东的组词

东鲁的意思


词语解释:

原指春秋鲁国。后以指[.好工具]鲁地
相当今山东省

指孔子。孔子为春秋鲁人,故称。

引证解释:

⒈ 原指春秋鲁国。后以指鲁地(相当今山东省 )。

引《文选·孔稚珪<北山移文>》:“世有周子,雋俗之士,既文且博,亦玄亦史。然而学遁东鲁,习隐南郭。”
李善注引《庄子》:“鲁君闻颜闔得道人也,使人以币先焉…… 颜闔对曰:‘恐听谬而遗使者罪,不若审之。’使者反审之,復来求之,则不得矣。”
唐李白《赠武十七谔》诗:“爱子隔东鲁,空悲断肠猿。”
清陈康祺《郎潜纪闻》卷七:“二公表章经籍,篤古崇儒,至求淑相攸,必属之东鲁圣人之裔,诚不愧儒雅风流矣。”
黎元洪《檄山东文》:“东鲁开化最早,文明独先。”

⒉ 指孔子。孔子为春秋鲁人,故称。

引《陈书·周弘正传》:“东鲁絶编之思, 西伯幽忧之作。”

网络解释:

东鲁

东鲁(dōng lǔ,ㄉㄨㄙ ㄌㄨˇ):原指春秋鲁国。后指鲁地(今山东省)。
更多鲁的组词

东鲁详细解释


读音:dōng

东dōng(1)(名)方向名;指日出的一边:~方。(2)(名)主人;请客的人:房~。(3)(名)姓。

读音:lǔ

鲁lǔ(1)(形)迟钝;笨:愚~|~钝。(2)(形)莽撞;粗野:粗~|~莽。鲁lǔ(1)周朝国名;在山东曲阜一带。(2)山东的别称。(3)(Lǔ)姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025