pāng láng
pāng liú
pāng zhù
pāng pā
pāng bèi
pāng bó
pāng pāng
pāng mǔ
pāng shuǐ
pāng zé
pāng jí
pāng shù
pāng pèi
pāng rùn
pāng pèi
pāng hào
pāng qià
pāng bó
pāng shī
pāng táng
pāng huì
pāng fū
pāng tuó
pāng tuó
pāng pài
pāng yáng
pāng báo
pāng bì
pāng gǔ
pāng rén
pāng yì
qiāng yáng
dōng yáng
wāng yáng
guāng yáng
mì yáng
xī yáng
máng yáng
máng yáng
jiāo yáng
qiāng yáng
mǎ yáng
wài yáng
kūn yáng
chāng yáng
pāng yáng
yuǎn yáng
fàng yáng
huáng yáng
kāi yáng
piāo yáng
nèi yáng
chóng yáng
běn yáng
chóng yáng
chāng yáng
bái yáng
yìng yáng
háo yáng
piāo yáng
fǎng yáng
jìn yáng
wǎng yáng
páng yáng
hǎi yáng
běi yáng
máng yáng
hào yáng
hēi yáng
qiāng yáng
dōng yáng
nán yáng
chū yáng
zhē yáng
dà yáng
rén yáng
máng yáng
yīng yáng
dìng yáng
piào yáng
gāng yáng
liú yáng
fāng yáng
众多而广大。
⒈ 众多而广大。
引《汉书·礼乐志》:“神嘉虞,申贰觴。福滂洋,迈延长。”
颜师古注:“滂洋,饶广也。”
唐沉亚之《祈雨文祠汉武帝》:“雍熙滂洋,甘露麒麟。人荷其泽,亦仰如春。”
宋苏辙《送提刑孙颀少卿移湖北转运》诗:“归斾正滂洋,行輈岂容缓。”
滂pāng(形)〈书〉形容水涌出。
洋读音:yáng洋yáng(1)(形)盛大;丰富:~溢。(2)(名)地球表面上被水覆盖的广大地方;约占地球面积的十分之七;分成四个部分;即太平洋、大西洋、印度洋、北冰洋。(3)(形)外国的;外国来的:~人|~货。(4)(形)现代化的(区别于‘土’):~办法|土~结合。(5)(名)洋钱;银元:大~|小~|罚~一百元。