fēi dàn
fēi tè
fēi fǎ
fēi xiào
fēi fāng
fēi wèi
fēi yí
fēi bǐ
fēi xíng
fēi yān
fēi fàn
fēi fèn
fēi gū
fēi nàn
fēi zāi
fēi xiào
fēi yì
fēi jì
fēi yuàn
fēi jǐ
fēi bù
fēi zhōu
fēi fù
fēi zuì
fēi cì
fēi pí
fēi rèn
fēi lèi
fēi dǐ
fēi shé
fēi yì
fēi fū
fēi pì
fēi fàn
fēi shèn
fēi wéi
fēi sù
fēi jiān
fēi yún
fēi shì
fēi děi
fēi cái
fēi zǐ
fēi qiú
fēi dé
fēi wèi
fēi fá
fēi chì
fēi xīn
fēi dú
fēi yǔ
fēi fú
fēi móu
fēi shèng
fēi huǐ
fēi zú
fēi zhǒng
fēi dì
fēi gōng
fēi rén
fēi lǜ
fēi yí
fēi lǐ
fēi bó
fēi wǒ
fēi fán
fēi fēi
fēi guài
fēi gōng
fēi jǔ
fēi jì
fēi yù
fēi tǐ
fēi lèi
fēi bàng
fēi wéi
fēi yí
fēi yè
fēi ǒu
fēi bó
fēi cháng
fēi qí
fēi jǔ
fēi cì
fēi míng
fēi wàng
fēi xióng
fēi biāo
fēi mìng
fēi nǎi
fēi zī
fēi héng
fēi èr
fēi jù
fēi lǐ
fēi dù
fēi liàng
fēi zhàn
fēi wéi
fēi báo
fēi tú
fēi xíng
fēi jì
fēi jié
fēi zhí
fēi pì
fēi wéi
fēi shí
fēi huò
fēi yì
fēi guān
fēi duǎn
fēi lùn
fēi hèn
fēi zhí
fēi cái
fēi dào
fēi suǒ
fēi shì
yóu shì
wéi shì
rèn shì
dǔ shì
bù shi
qiú shì
yī shì
fú shì
zì shì
fēi shì
hái shì
cháng shì
chēng shì
gè shì
bǐ shì
kě shì
suàn shì
chàng shì
yǐ shì
shèn shì
jìn shì
ruò shì
dào shì
xì shì
jiǎ shì
xìng shì
suǒ shì
yě shì
hái shi
zhǐ shì
shà shì
lài shì
réng shì
nǎi shì
mò shì
lǜ shì
guǎn shì
gǎn shì
děng shì
guǒ shì
lǎo shì
yī shì
fán shì
zhēn shì
gè shì
suǒ shì
guó shì
chéng shì
yìng shì
jìn shì
cóng shì
dàng shì
shuō shì
zhèng shì
jí shì
shí shì
gāi shì
yào shi
mǎn shì
zǒng shì
fǎn shì
biàn shì
jiù shì
yóu shì
gé shì
dé shì
de shì
xǔ shì
yīn shì
hǎo shì
pà shì
yú shì
suī shì
bié shì
huò shì
zhì shì
jì shì
dàn shì
⒈ 谓不正当的事。
引《管子·明法解》:“国无明法,则百姓轻为非是。”
⒉ 以非为是。
引《荀子·修身》:“非是是非谓之愚。”
杨倞注:“以非为是,以是为非,则谓之愚。”
⒊ 不正常,意外。
⒋ 不当;有过错。
引《汉书·外戚传下·定陶丁姬》:“臣前奏请葬丁姬復故,非是。”
唐韩愈《送侯参谋赴河中幕》诗:“侵官固非是,妄作谴可惩。”
非fēi(1)(名)错误;不对:明辨是~。(2)(副)不合于:~法。(3)(动)不以为然;反对;责备:~难。(4)(副)不是:~卖品。(5)(副)表示否定;跟“不”呼应;表示双重否定;意思是一定要这样:~下苦功不可。(6)(副)必须;偏偏;不行:~他莫可。
是读音:shì[ shì ]1. 表示解释或分类:他是工人。《阿Q正传》的作者是鲁迅。
2. 表示存在:满身是汗。
3. 表示承认所说的,再转入正意,含有“虽然”的意思:诗是好诗,就是太长了。
4. 表示适合:来的是时候。
5. 表示任何:凡是。是活儿他都肯干。
6. 用于问句:他是走了吗?
7. 加重语气,有“的确”、“实在”的意思:天气是冷。
8. 对,合理,与“非”相对:是非。他说的是。实事求是。
9. 认为对:是古非今。各行其是。深是其言。
10. 表示应承或同意(单说一个“是”字):是,我就去。
11. 这,此:是日。是可忍,孰不可忍。比比皆是。
12. 助词,把行为对象提前表示只这样做:惟你是问。惟利是图。
13. 姓。