chéng qǐng
chéng guàn
chéng jǐn
chéng xìn
chéng qián
chéng xuán
chéng zhì
chéng xiào
chéng liàng
chéng zhōng
chéng bì
chéng shì
chéng niàn
chéng jìng
chéng què
chéng xiàn
chéng pìn
chéng jiàn
chéng huái
chéng yǒng
chéng gěng
chéng shì
chéng yuè
chéng ruò
chéng jié
chéng huáng
chéng xiào
chéng wěi
chéng lǐ
chéng jìn
chéng xiào
chéng dǎng
chéng qí
chéng zhì
chéng néng
chéng liè
chéng jì
chéng gǎn
chéng sù
chéng qín
chéng rán
chéng shàn
chéng kè
chéng xīn
chéng lì
chéng qì
chéng pǔ
chéng hòu
chéng kuǎn
chéng dāng
chéng xiè
chéng shuō
chéng yì
chéng fú
chéng zhì
chéng rú
chéng lìng
chéng yuàn
chéng wěi
chéng míng
chéng zhēn
chéng yī
chéng shēn
chéng zhèng
chéng kǒng
chéng lì
chéng chún
chéng kěn
chéng shù
chéng kǎi
chéng què
chéng zhì
chéng guī
chéng qiè
chéng dì
chéng sù
chéng kǔn
chéng jié
chéng wàng
chéng dǔ
chéng kuǎn
chéng yán
chéng shǐ
chéng chén
chéng què
chéng dào
chéng zhēn
chéng qiē
chéng zhí
chéng shí
chéng zhí
chéng zhuāng
jìn shì
jiù shì
suàn shì
huò shì
yìng shì
rèn shì
cháng shì
jí shì
jì shì
zhì shì
yě shì
lǜ shì
dé shì
guǒ shì
yú shì
nǎi shì
chéng shì
zhēn shì
yī shì
yǐ shì
dàng shì
zì shì
ruò shì
dàn shì
chàng shì
guǎn shì
zhǐ shì
yóu shì
qiú shì
dǔ shì
shà shì
chēng shì
suǒ shì
děng shì
gǎn shì
gè shì
gāi shì
mò shì
fú shì
lài shì
bù shi
gè shì
hái shi
suī shì
shí shì
xì shì
pà shì
biàn shì
shuō shì
jìn shì
dào shì
guó shì
hái shì
zǒng shì
fán shì
bǐ shì
de shì
jiǎ shì
shèn shì
kě shì
mǎn shì
wéi shì
gé shì
zhèng shì
hǎo shì
yóu shì
lǎo shì
cóng shì
fēi shì
xìng shì
yī shì
yīn shì
réng shì
bié shì
xǔ shì
yào shi
fǎn shì
suǒ shì
⒈ 犹言如果确实这样。
引《荀子·富国》:“仁人之用国,将修志意,正身行,伉隆高,致忠信,期文理。布衣紃屨之士诚是,则虽在穷阎漏屋,而王公不能与之争名,以国载之,则天下莫之能隐匿也。”
⒉ 确实正确。
引《荀子·荣辱》:“己诚是也,人诚非也,则是己君子而人小人也。”
《楚辞·惜誓》:“伤诚是之不察兮,并纫茅丝以为索。”
王夫之通释:“诚是,是非之实也。”
⒊ 犹言实在是。
引唐陈子昂《申宗人冤狱书》:“幸能察罪明辜,穷奸极党……诚是陛下神断之明,抑亦尽忠之効。”
诚chéng(1)(形)真实的(心意):~心~意|开~布公。(2)(副)〈书〉实在;的确:~然。
是读音:shì[ shì ]1. 表示解释或分类:他是工人。《阿Q正传》的作者是鲁迅。
2. 表示存在:满身是汗。
3. 表示承认所说的,再转入正意,含有“虽然”的意思:诗是好诗,就是太长了。
4. 表示适合:来的是时候。
5. 表示任何:凡是。是活儿他都肯干。
6. 用于问句:他是走了吗?
7. 加重语气,有“的确”、“实在”的意思:天气是冷。
8. 对,合理,与“非”相对:是非。他说的是。实事求是。
9. 认为对:是古非今。各行其是。深是其言。
10. 表示应承或同意(单说一个“是”字):是,我就去。
11. 这,此:是日。是可忍,孰不可忍。比比皆是。
12. 助词,把行为对象提前表示只这样做:惟你是问。惟利是图。
13. 姓。