chēng fān
chēng qìng
chēng mèi
chēng yú
chēng qiè
chēng tā
chēng lín
chēng jiàn
chèn xīn
chèn zhí
chēng shǒu
chēng pèi
chēng zhài
chēng xí
chēng zuò
chēng shù
chēng fú
chēng qíng
chēng dé
chēng yàn
chēng sòng
chēng shuō
chēng xǐ
chēng fá
chēng bāo
chēng lì
chēng měi
chēng chuán
chēng fù
chēng chuò
chēng tàn
chēng tán
chēng shèng
chēng qí
chēng shì
chēng gē
chēng hào
chēng yǐn
chēng lùn
chēng bà
chēng bǐ
chēng suì
chēng suàn
chēng yù
chēng shù
chēng jǔ
chēng shāng
chēng dài
chēng xiè
chēng sú
chēng fù
chēng gē
chēng zhāng
chēng huì
chēng xiàn
chēng zūn
chèn shǒu
chēng yuān
chēng xǔ
chēng yǔ
chèn yuàn
chēng zhǐ
chēng yáng
chēng shòu
chēng wù
chēng gōng
chēng huái
chēng bēi
chēng zhòng
chēng bó
chēng jí
chēng dào
chēng yù
chēng yán
chēng gū
chēng wán
chēng chén
chēng dāng
chēng héng
chēng jiā
chēng fú
chēng xǔ
chēng xióng
chēng wéi
chēng kuài
chēng xǔ
chēng shǎng
chēng shí
chēng sāi
chēng zàn
chēng jǐng
chēng jiē
chēng dì
chēng néng
chèng chuí
chēng biàn
chēng hu
chēng cái
chēng yàn
chēng cái
chēng liè
chēng wèi
chēng wàng
chēng lè
chēng hào
chēng jìn
chèn tǐ
chēng zhǐ
chēng chén
chēng hè
chēng jì
chēng liáng
chēng bìng
chēng cái
chēng zhì
chēng tíng
chèn tuō
chēng bīng
chèn yì
chēng hé
chēng mù
chēng shǐ
chēng sòng
chēng ài
chēng tí
chēng tíng
chēng shàn
chēng dá
chēng jiǎng
chēng míng
chēng fān
chēng gōng
chēng luàn
chēng māo
chēng dòng
chèn shēn
chēng quán
chēng tuō
pà shì
jì shì
yī shì
suàn shì
shuō shì
fǎn shì
hái shì
hái shi
gé shì
biàn shì
suǒ shì
chàng shì
guǎn shì
ruò shì
děng shì
zì shì
xì shì
bǐ shì
gǎn shì
jí shì
gè shì
dǔ shì
rèn shì
shí shì
yú shì
yě shì
gè shì
shèn shì
yào shi
mǎn shì
huò shì
zhǐ shì
réng shì
yóu shì
chēng shì
jìn shì
guó shì
lǎo shì
zhì shì
hǎo shì
fán shì
bié shì
lài shì
cháng shì
dé shì
suǒ shì
shà shì
lǜ shì
yìng shì
yī shì
zǒng shì
xǔ shì
dào shì
jiù shì
xìng shì
chéng shì
yīn shì
fēi shì
dàn shì
kě shì
zhēn shì
nǎi shì
jiǎ shì
jìn shì
fú shì
de shì
mò shì
qiú shì
suī shì
yǐ shì
zhèng shì
bù shi
gāi shì
guǒ shì
cóng shì
dàng shì
wéi shì
yóu shì
⒈ 犹称职。
引唐杜甫《桥陵诗三十韵因呈县公诸官》:“官属果称是,声华真可听。”
仇兆鳌注:“称是,称职也。”
⒉ 谓与此相称或相当。
引唐袁郊《甘泽谣·红线》:“明日遣使齎繒帛三万疋,名马二百疋,他物称是,以献於嵩。”
《资治通鉴·晋成帝咸和三年》:“时官有布二十万匹,金银五千斤,钱亿万,绢数万匹,他物称是。”
胡三省注:“言他物与布金银钱绢相称也。称,尺证翻。”
《金史·仆散忠义传》:“今已许宋讲好,而屯戍尚多,可除旧军外,选马一万二千,阿里喜称是。”
清袁枚《随园诗话》卷一:“孔东堂演《桃花扇》曲本,有诗集若干,佳句云:‘船衝宿鷺排檣起,灯引秋蚊入帐飞。’其他首未能称是。”
相等相副。
1. 量轻重:称量(liáng )。
2. 叫,叫做:自称。称呼。称帝。称臣。称兄道弟。
3. 名号:名称。简称。称号。称谓。职称。
4. 说:声称。称快。称病。称便。
5. 赞扬:称道。称许。称颂。称赞。
6. 举:称兵。称觞祝寿。
是读音:shì[ shì ]1. 表示解释或分类:他是工人。《阿Q正传》的作者是鲁迅。
2. 表示存在:满身是汗。
3. 表示承认所说的,再转入正意,含有“虽然”的意思:诗是好诗,就是太长了。
4. 表示适合:来的是时候。
5. 表示任何:凡是。是活儿他都肯干。
6. 用于问句:他是走了吗?
7. 加重语气,有“的确”、“实在”的意思:天气是冷。
8. 对,合理,与“非”相对:是非。他说的是。实事求是。
9. 认为对:是古非今。各行其是。深是其言。
10. 表示应承或同意(单说一个“是”字):是,我就去。
11. 这,此:是日。是可忍,孰不可忍。比比皆是。
12. 助词,把行为对象提前表示只这样做:惟你是问。惟利是图。
13. 姓。