fǔ tiē
fǔ shí
fǔ shì
fǔ kàn
fǔ pǐ
fǔ gōng
fǔ tiào
fǔ fú
fǔ yǎng
fǔ qǔ
fǔ qū
fǔ nà
fǔ jiàn
fǔ niàn
fǔ jìn
fǔ pàn
fǔ jí
fǔ liàng
fǔ bī
fǔ xiàng
fǔ jiù
fǔ chōng
fǔ fú
fǔ yǔ
fǔ shùn
fǔ jiàn
fǔ lǎn
fǔ zhǔ
fǔ lǚ
fǔ shǒu
fǔ jiǎo
fǔ jīn
fǔ pāi
fǔ bù
fǔ yù
fǔ lǐng
fǔ róng
fǔ kuī
fǔ jí
fǔ chōng
fǔ zhú
fǔ qū
fǔ líng
fǔ qì
fǔ jī
fǔ xià
fǔ jìng
fǔ shēn
fǔ guān
fǔ chá
fǔ wò
fǔ rán
fǔ shì
fǔ lín
fǔ sī
fǔ cóng
fǔ tīng
yuán jiù
bì jiù
pì jiù
sù jiù
xiāng jiù
wǎn jiù
bù jiù
jìn jiù
nì jiù
yǐ jiù
zǎo jiù
xiǎo jiù
nà jiù
qiān jiù
wán jiù
sī jiù
sù jiù
bǎo jiù
cóng jiù
gāo jiù
zào jiù
bǎo jiù
fù jiù
chì jiù
shēng jiù
liàn jiù
jiǎng jiù
jiāng jiu
jiān jiù
qiān jiù
réng jiù
diǎn jiù
fǔ jiù
bīn jiù
zài jiù
dǐ jiù
jí jiù
zhù jiù
zhuāng jiù
zá jiù
dī jiù
qū jiù
guǒ jiù
jù jiù
jiān jiù
qīng jiù
fǔ jiù
qù jiù
yǎng jiù
yī jiù
cǎo jiù
jìn jiù
jīn jiù
qū jiù
ruán jiù
chéng jiù
lǜ jiù
diǎn jiù
yíng jiù
zǔ jiù
qīn jiù
sān jiù
lóng jiù
wǔ jiù
俯就fǔjiù
(1) 敬辞。屈尊而就职
英condescend to take the post(2) 降hAo86.格相从
例圣人制礼,贤者俯就,不肖企及。——《后汉书·陈蕃传》英make do with⒈ 降格相就,屈尊下从。
引汉应劭《风俗通·愆礼》:“夫圣人之制礼也,事有其制,曲有其防……贤者俯就,不肖跂及。”
《三国志·吴志·虞翻传》“归葬旧墓,妻子得还” 裴松之注引《会稽典录》:“徵士餘姚严遵,王莽数聘,抗节不行。 光武中兴,然后俯就。”
唐薛用弱《集异记·王涣之》:“诸伶竞拜曰:‘俗眼不识神仙,乞降清重,俯就筵席。’”
《儒林外史》第三回:“只不知周相公可肯俯就?”
鲁迅《且介亭杂文·连环图画琐谈》:“懂的标准,当然不能俯就低能儿或白痴,但应该着眼于一般的大众。”
⒉ 指屈己就人,讨好对方。
引《封神演义》第三八回:“姜尚那日见势不好,将言俯就。”
《红楼梦》第五回:“宝玉也自悔言语冒撞,前去俯就。”
迁就、将就。
俯fǔ(1)(动)(头)低下(跟‘仰’相对 ):~首|~视|~冲。(2)(名)敬辞;旧时公文书信中用来称对方的动作:~允|~念。
就读音:jiù[ jiù ]1. 凑近,靠近:避难就易。就着灯看书。
2. 到,从事,开始进入:就位。就业。就寝。就任。就绪。就医。高就。
3. 依照现有情况或趁着当前的便利,顺便:就近。就便。就事论事。