fǔ qǔ
fǔ tīng
fǔ jí
fǔ shí
fǔ jiàn
fǔ jiàn
fǔ tiē
fǔ shēn
fǔ cóng
fǔ shì
fǔ shǒu
fǔ bù
fǔ lǚ
fǔ lǐng
fǔ xiàng
fǔ qū
fǔ chōng
fǔ sī
fǔ zhǔ
fǔ fú
fǔ rán
fǔ liàng
fǔ niàn
fǔ shùn
fǔ bī
fǔ jīn
fǔ jiǎo
fǔ shì
fǔ qū
fǔ yǔ
fǔ gōng
fǔ jiù
fǔ xià
fǔ qì
fǔ lǎn
fǔ lín
fǔ pāi
fǔ pǐ
fǔ fú
fǔ wò
fǔ guān
fǔ chá
fǔ kuī
fǔ jí
fǔ jī
fǔ zhú
fǔ jìn
fǔ jìng
fǔ kàn
fǔ líng
fǔ pàn
fǔ tiào
fǔ róng
fǔ yù
fǔ yǎng
fǔ nà
fǔ chōng
shù gōng
jú gōng
fěi gōng
zì gōng
qū gōng
jū gōng
zhì gōng
luǒ gōng
miǎo gōng
cí gōng
wǒ gōng
jí gōng
bēi gōng
shén gōng
yù gōng
wáng gōng
fǎn gōng
shé gōng
zé gōng
chì gōng
liǎn gōng
fǔ gōng
luǒ gōng
piān gōng
fǔ gōng
shěng gōng
cuò gōng
zhèn gōng
fén gōng
kè gōng
zhèng gōng
zhí gōng
báo gōng
yí gōng
chǔ gōng
jú gōng
cè gōng
guì gōng
tuō gōng
chì gōng
zhī gōng
jìng gōng
sī gōng
qǔ gōng
jī gōng
wān gōng
fǎn gōng
jǐn gōng
jū gōng
shèng gōng
bèi gōng
dǎ gōng
miǎo gōng
wēi gōng
shù gōng
jiàn gōng
⒈ 弯下身子。
引宋梅尧臣《送杨辩青州司理》诗:“一落该网中,折节长俯躬。”
明李贽《史纲评要·宋纪·神宗》:“人见帝俯躬称谢,以为敬信,殊不知实远之也。”
俯fǔ(1)(动)(头)低下(跟‘仰’相对 ):~首|~视|~冲。(2)(名)敬辞;旧时公文书信中用来称对方的动作:~允|~念。
躬读音:gōng躬gōng(1)(副)自身;亲自。(2)(动)弯下(身子):~身下拜。