bì sēng
bì cáng
bì xí
bì shěng
bì pì
bì jī
bì jì
bì fù
bì zào
bì míng
bì qì
bì quán
bì yán
bì shèn
bì táng
bì qīn
bì wēn
bì jì
bì chù
bì shòu
bì jìng
bì xiāng
bì yǔ
bì suō
bì qū
bì guāi
bì nián
bì lù
bì xián
bì suì
bì xíng
bì chóu
bì huì
bì pà
bì kòu
bì miǎn
bì diàn
bì xiāo
bì jǐn
bì huāng
bì shuì
bì jìng
bì xuān
bì zuò
bì xiū
bì zhū
bì xiǎn
bì duǒ
bì bīng
bì chén
bì yùn
bì guó
bì shí
bì nòng
bì qù
bì shè
bì fēng
bì wèi
bì yuàn
bì shǎn
bì qū
bì shēng
bì qiǎn
bì lǐ
bì zào
bì sè
bì fēng
bì qín
bì rén
bì zhāo
bì hán
bì bào
bì lǔ
bì xùn
bì qiān
bì dì
bì jì
bì xíng
bì chóu
bì zhú
bì míng
bì tóu
bì yǎn
bì shǔ
bì táo
bì xiè
bì rè
bì hàn
bì jié
bì chán
bì shà
bì gǔ
bì chóu
bì gǔ
bì tuì
bì yán
bì zuì
bì shì
bì fàng
bì jǐn
bì dào
bì xǐ
bì xuān
bì huò
bì yì
bì ràng
bì yán
bì hài
bì àn
bì shì
bì dīng
bì lì
bì yǐn
bì yì
bì dì
bì yùn
bì xié
bì sú
bì hù
bì chán
bì luàn
bì chǒng
bì xiōng
bì zǒu
bì miàn
bì jiù
bì jìng
bì qǐn
bì yuǎn
bì zhài
bì qīng
bì nán
bì jiǔ
bì dài
bì kòu
bì yíng
bì lù
bì huàn
bì yǐng
bì róng
bì jiù
bì gài
bì cōng
bì jiē
bì kāi
bì huí
bì lǎn
bì zhái
bì dì
bì xīn
bì kè
bì guāng
bì fú
bì zéi
bì nì
bì yāng
bì rèn
bì xián
bì huì
bì jū
bì mìng
bì cí
bì shì
bì dì
bì yì
bì táng
bì cì
bì ài
bì shuāi
bì wò
bì zāi
bì qiè
bì suǒ
bì mǎ
bì bàng
bì wán
xiǎo jiù
yī jiù
dī jiù
jiān jiù
diǎn jiù
bǎo jiù
zhù jiù
bì jiù
liàn jiù
jù jiù
jìn jiù
sān jiù
diǎn jiù
fǔ jiù
gāo jiù
jiāng jiu
zào jiù
cóng jiù
jí jiù
qīn jiù
xiāng jiù
fǔ jiù
yuán jiù
wǎn jiù
chéng jiù
ruán jiù
nì jiù
jìn jiù
qū jiù
dǐ jiù
shēng jiù
qū jiù
zhuāng jiù
zá jiù
bǎo jiù
qù jiù
sù jiù
zǔ jiù
yǎng jiù
qīng jiù
chì jiù
pì jiù
réng jiù
jīn jiù
sī jiù
lǜ jiù
fù jiù
zǎo jiù
jiān jiù
cǎo jiù
zài jiù
yǐ jiù
qiān jiù
yíng jiù
sù jiù
guǒ jiù
nà jiù
bù jiù
bīn jiù
jiǎng jiù
lóng jiù
wǔ jiù
qiān jiù
wán jiù
⒈ 避开与趋就。
引《庄子·盗跖》:“夫欲恶避就,固不待师,此人之性也。”
成玄英疏:“夫欲之则就,恶之则避,斯乃人物之常情,不待师教而后为之哉。”
宋苏轼《思堂记》:“君子之於善也,如好好色,其於不善也,如恶恶臭,岂復临事而后思,计议其美恶而避就之哉。”
清赵执信《行十八滩中》诗:“篙师工避就,色授颐指挥。”
⒉ 回避迁就。
引《魏书·高允传》:“至如高允者,真忠臣矣。朕有是非,常正言面论,至所不乐闻者,皆侃侃而説,无所避就。”
唐苏鹗《苏氏演义》卷上:“但《论语》云:邦君树塞门。树犹屏也。不言君,但言邦,此皆委曲避就之意也。”
章士钊《黄花岗之役·赵伯先事略》:“又激于意气,跅弛不羈,被酒大言,无所避就。”
⒊ “避祸就福”之省称。
引宋陈亮《三国纪年·陈登田畴》:“以如是之资,而使志士思避就之计,岂不甚可惜哉!”
逃避坏的,接近好的。《商君书.定分》:「吏为之师,以道之知,万民皆知所避就,避祸就福,而皆以自治也。」也作「辟就」。
避bì(1)(动)躲开;避免:~难|~暑。(2)(动)防止:~雷针。
就读音:jiù[ jiù ]1. 凑近,靠近:避难就易。就着灯看书。
2. 到,从事,开始进入:就位。就业。就寝。就任。就绪。就医。高就。
3. 依照现有情况或趁着当前的便利,顺便:就近。就便。就事论事。