fǔ shì
fǔ nà
fǔ róng
fǔ jìn
fǔ yǔ
fǔ shǒu
fǔ jiù
fǔ xiàng
fǔ bù
fǔ pàn
fǔ shēn
fǔ tiào
fǔ qǔ
fǔ pǐ
fǔ qū
fǔ liàng
fǔ cóng
fǔ jiǎo
fǔ rán
fǔ jí
fǔ chōng
fǔ tīng
fǔ yǎng
fǔ guān
fǔ fú
fǔ yù
fǔ líng
fǔ chá
fǔ lǎn
fǔ pāi
fǔ chōng
fǔ lǐng
fǔ lín
fǔ shí
fǔ kàn
fǔ xià
fǔ zhǔ
fǔ niàn
fǔ sī
fǔ jiàn
fǔ kuī
fǔ wò
fǔ tiē
fǔ shùn
fǔ zhú
fǔ fú
fǔ jìng
fǔ lǚ
fǔ jiàn
fǔ jī
fǔ jí
fǔ gōng
fǔ jīn
fǔ qū
fǔ shì
fǔ bī
fǔ qì
dòng tīng
bù tīng
huì tīng
hùn tīng
qún tīng
xìng tīng
shuō tīng
zì tīng
cí tīng
jìng tīng
sǎo tīng
qì tīng
yuǎn tīng
qián tīng
wǔ tīng
chān tīng
cè tīng
yù tīng
guò tīng
jiàn tīng
qiè tīng
líng tīng
nì tīng
sù tīng
tàn tīng
chóu tīng
níng tīng
jiū tīng
huàn tīng
chóng tīng
zhù tīng
cì tīng
jǐn tīng
chè tīng
hào tīng
dú tīng
cháo tīng
tì tīng
yíng tīng
dì tīng
rén tīng
shěng tīng
jí tīng
jī tīng
dū tīng
nào tīng
xì tīng
nán tīng
miù tīng
fú tīng
jìng tīng
bì tīng
cóng tīng
chuí tīng
jì tīng
shén tīng
jiè tīng
chún tīng
kě tīng
shì tīng
jūn tīng
dǎ ting
juàn tīng
fǔ tīng
shǔ tīng
qiū tīng
zhōu tīng
gǒng tīng
yǐ tīng
wèng tīng
ào tīng
dá tīng
wù tīng
sǒng tīng
tōu tīng
fǎn tīng
rèn tīng
jiān tīng
hán tīng
chá tīng
chén tīng
máng tīng
wén tīng
fú tīng
jiān tīng
tú tīng
héng tīng
bù tīng
qīng tīng
xùn tīng
āi tīng
gāo tīng
fù tīng
cōng tīng
tiān tīng
sǒng tīng
fǔ tīng
shì tīng
páng tīng
wàng tīng
lì tīng
hòu tīng
guān tīng
dào tīng
cǎi tīng
zhōng tīng
qīng tīng
gōng tīng
xìn tīng
wù tīng
huán tīng
shòu tīng
fēng tīng
mò tīng
kuī tīng
qǐng tīng
piān tīng
dì tīng
dào tīng
hùn tīng
fán tīng
mǎn tīng
dì tīng
mù tīng
chén tīng
chéng tīng
shōu tīng
⒈ 俯首而听。
引汉繁钦《与魏太子书》:“同坐仰嘆,观者俯听,莫不泫泣殞涕,悲怀慷慨。”
唐岑参《与高适薛据同登慈恩寺浮图》诗:“下窥指高鸟,俯听闻惊风。”
唐韩愈《合江亭》诗:“波涛夜俯听,云树朝对卧。”
⒉ 屈尊下听。
引许地山《命命鸟》:“愿勇猛无畏的阿弥陀,俯听恳求接引我。”
⒊ 頫聽:谓低头而听。
引《文选·张衡<西京赋>》:“伏櫺槛而頫听,闻雷霆之相激。”
薛综注:“頫,低头也。”
俯fǔ(1)(动)(头)低下(跟‘仰’相对 ):~首|~视|~冲。(2)(名)敬辞;旧时公文书信中用来称对方的动作:~允|~念。
听读音:tīng听(1)(动)本义:用耳朵接受声音:用耳朵接受声音(2)(动)听从(劝告);接受(意见):~从|~信。(3)(名)治理;判断:~政|~讼。(4)(动)听凭;任凭:~其自然。(5)(名)〈方〉铁皮做的装食品、香烟等的罐子:一~香烟|~装。