kuà huǒ
kuà zhì
kuà hè
kuà lán
kuà qí
kuà chūn
kuà yìng
kuà shuǐ
kuà suǒ
kuà yǒu
kuà dāo
kuà jiǎn
kuà lüè
kuà bān
kuà dǎo
kuà jī
kuà xià
kuà niè
kuà xiǎn
kuà lì
kuà hǎi
kuà yì
kuà gǔ
kuà niǎn
kuà xū
kuà wū
kuà fèng
kuà jiē
kuà yǎn
kuà hóng
kuà zuò
kuà ān
kuà dù
kuà shè
kuà sú
kuà zǒng
kuà líng
kuà hǔ
kuà lì
kuà téng
kuà jù
kuà shì
kuà bù
kuà zào
kuà lán
kuà dǎng
kuà fāng
kuà jù
kuà xié
kuà yuè
kuà lì
kuà fèng
kuà biān
kuà fú
kuà shàn
kuà shí
kuà yuàn
kuà zǐ
kuà zōng
kuà xùn
kuà jìn
kuà lì
kuà luò
kuà kōng
kuà mài
kuà yè
kuà yuè
kuà zhì
kuà mǎ
kuà niǎn
kuà jí
kuà nián
kuà dài
lǎo hǔ
wèi hǔ
fāng hǔ
lóng hǔ
diāo hǔ
chí hǔ
měng hǔ
chì hǔ
bào hǔ
něi hǔ
chū hǔ
xiē hǔ
bāo hǔ
bā hǔ
shì hǔ
jì hǔ
lú hǔ
bó hǔ
shí hǔ
fēi hǔ
yú hǔ
zì hǔ
jiǔ hǔ
sōng hǔ
xié hǔ
jīn hǔ
èr hǔ
xiù hǔ
yín hǔ
hēi hǔ
xióng hǔ
dǎo hǔ
pí hǔ
yā hǔ
sì hǔ
huà hǔ
hǔ hǔ
cì hǔ
shè hǔ
qióng hǔ
wò hǔ
shěn hǔ
láng hǔ
xiāo hǔ
diāo hǔ
hái hǔ
fēng hǔ
bái hǔ
guī hǔ
liǎng hǔ
dēng hǔ
biāo hǔ
qí hǔ
jiǎ hǔ
rǔ hǔ
pí hǔ
fú hǔ
yíng hǔ
gùn hǔ
sì hǔ
shǔ hǔ
lǚ hǔ
yún hǔ
fù hǔ
fú hǔ
gēng hǔ
qiān hǔ
dǎ hǔ
māo hǔ
chī hǔ
sān hǔ
yì hǔ
náo hǔ
shī hǔ
shén hǔ
fú hǔ
bān hǔ
wǔ hǔ
diàn hǔ
xiē hǔ
mǎ hu
kuà hǔ
liáo hǔ
dì hǔ
yú hǔ
wén hǔ
luō hǔ
téng hǔ
tóng hǔ
bì hǔ
bǐ hǔ
zéi hǔ
chōng hǔ
ài hǔ
zhǐ hǔ
yì hǔ
cān hǔ
bàng hǔ
lǎ hǔ
qiú hǔ
chóng hǔ
fēn hǔ
chái hǔ
⒈ 南朝宋刘敬叔《异苑》卷十载:“顺阳南乡杨丰,与息名香於田获粟,因为虎所噬。
引香年十四,手无寸刃,直搤虎颈, 丰遂得免。”
后因以为典。 元关汉卿《裴度还带》第三折:“杨香为父跨虎曾行李。”
元武汉臣《老生儿》第三折:“且问你那跨虎的杨香。”
《雍熙乐府·斗鹌鹑》:“贾氏诛龙, 杨香跨虎。”
跨kuà(1)(动)基本义:抬起一只脚向前或向左右迈(一大步)。(2)(动)两脚分在物体的两边坐着或立着:~在马上|铁桥横~长江两岸。(3)(动)超越一定数量、时间或地区等界限:~年度|~地区|~行业。
虎读音:hǔ虎hǔ(1)(名)哺乳动物;毛黄色;有黑色的斑纹。听觉和嗅觉都很敏锐;性凶猛;力气大;夜间出来捕食鸟兽;有时伤害人。毛皮可以做毯子和椅垫;骨、血和内脏都可以制药。通称老虎。(2)(形)比喻勇猛威武:~将|~~有生气。(3)(动)〈方〉露出凶相:~起脸。(4)(Hǔ)姓。(5)同‘唬’。虎hù(名)〔虎不拉〕(hù·bu lǎ)〈方〉即伯劳;鸟名;尾巴长;吃昆虫和小鸟。