bān dāng
bān pèi
pán lè
bān bǐ
bān bāo
pán liàng
bān shān
bān bān
bān xuán
bān shū
bān ěr
bān yùn
bān gēng
bān yǎn
bān jīn
bān shǒu
bān cháng
bān shī
bān diào
bān guān
bān fèi
bān nòng
bān yóu
pán hái
bān dān
bān bì
bō rě
bān huán
bān chán
bān yì
bān bó
bān jué
bān chuí
pán fú
bān jiàng
bān nuò
⒈ 犹箕坐。坐时两腿向前伸直(一说屈膝)岔开,形似簸箕。是对人表示轻慢的一种坐态。
引《庄子·田子方》:“有一史后至者,儃儃然不趋,受揖不立。因之舍,公使人视之,则解衣般礴臝。”
王先谦集解引司马彪曰:“般礴,谓箕坐也。”
舒展两腿而坐。《庄子.田子方》:「有一史后至者,儃儃然不趋,受,揖不立,因之舍。公使人视之,则解衣般礴,臝。」也作「槃礴」、「盘礴」。