bān cháng
bān bǐ
bān ěr
bān shū
bān bān
bān fèi
bān chuí
bān chán
bān yóu
bān jué
bō rě
pán liàng
bān shī
bān nòng
bān bāo
bān pèi
bān gēng
bān yùn
bān guān
bān bó
bān jiàng
pán fú
bān yì
bān dāng
bān shān
bān yǎn
bān huán
pán hái
bān shǒu
bān xuán
pán lè
bān jīn
bān nuò
bān diào
bān bì
bān dān
bān jiàng
míng jiàng
yín jiàng
zhēn jiàng
miè jiàng
suǒ jiàng
chóng jiàng
yì jiàng
chē jiàng
shān jiàng
zōng jiàng
cí jiàng
yuān jiàng
rén jiàng
wǎ jiang
zhú jiàng
xuàn jiàng
chèng jiàng
dōu jiàng
mù jiàng
chuài jiàng
dīng jiàng
jiàng jiàng
chuán jiàng
lún jiàng
zǎi jiàng
huà jiàng
yī jiàng
jīn jiàng
zhèng jiàng
bǐ jiàng
xuē jiàng
tiě jiàng
tà jiàng
dài jiàng
qī jiang
liáng jiàng
chǔ jiàng
tǒng jiàng
líng jiàng
xī jiang
tóng jiang
dà jiàng
méi jiàng
wū jiàng
zhuān jiàng
bèi jiàng
mén jiàng
biǎo jiàng
zhé jiàng
jiǎ jiàng
jǐn jiàng
zǐ jiàng
gōng jiàng
jiāng jiàng
yíng jiàng
nǚ jiàng
shī jiàng
jù jiàng
yǐng jiàng
zōng jiàng
xuán jiàng
táo jiàng
shǐ jiàng
tiān jiàng
bēi jiàng
jiě jiàng
fān jiàng
jūn jiàng
shí jiang
dàng jiàng
róng jiàng
jī jiàng
shàn jiàng
fǎ jiàng
huā jiàng
gōng jiàng
bīng jiàng
yì jiàng
wén jiàng
xié jiang
bān jiàng
jiǎng jiàng
chuàng jiàng
shì jiàng
xīn jiàng
guǐ jiàng
yuán jiàng
qiǎo jiàng
zǐ jiàng
shī jiàng
pí jiang
huà jiàng
fū jiàng
fān jiàng
jù jiàng
⒈ 指古代的巧匠公输般。
引《文选·王褒<洞箫赋>》:“於是般匠施巧, 夔襄准法。”
张铣注:“般匠,古之巧匠。”
⒉ 泛指技艺高超的人。
引明刘基《题陆放翁晚兴诗后》诗:“虽无般匠顾,势自凌培塿。”
清顾炎武《京师作》诗:“经营本睿裁,斵削命般匠。”
种类。那般、万般无奈、兄弟般的友谊
匠读音:jiàng1.工匠:铁~。铜~。木~。瓦~。石~。能工巧~。
2.指在某方面很有造诣的人:宗~。文学巨~。