shǐ fàn
shǐ fēng
shǐ yáo
shǐ hè
shǐ lù
shǐ zhě
shǐ quǎn
shǐ huài
shǐ cái
shǐ pìn
shǐ jìn
shǐ shì
shǐ rán
shǐ líng
shǐ guǎn
shǐ zhǐ
shǐ jié
shǐ nǚ
shǐ xià
shǐ jiè
shǐ qiǎn
shǐ huài
shǐ qián
shǐ yì
shǐ mù
shǐ xìn
shǐ xīng
shǐ mǎ
shǐ qiǎo
shǐ bàn
shǐ guān
shǐ kè
shǐ mìng
shǐ diāo
shǐ jìn
shǐ yáng
shǐ xìng
shǐ mín
shǐ jiǔ
shǐ cháng
shǐ yuàn
shǐ bì
shǐ chuán
shǐ de
shǐ jiā
shǐ dào
shǐ lì
shǐ jūn
shǐ diǎn
shǐ tuán
shǐ huan
shǐ chē
shǐ de
shǐ mā
shǐ bàng
shǐ yào
shǐ shǔ
shǐ wù
shǐ pāi
shǐ guāi
shǐ bì
shǐ néng
shǐ yòng
shǐ fèi
shǐ huàn
shǐ sǒu
shǐ lìng
shǐ fù
shǐ rén
shǐ jìn
shǐ xiāng
shǐ qì
shǐ qiāng
shǐ chén
gàng bàng
jiā bàng
gǎn bàng
mǎ bàng
sāng bàng
quán bàng
lián bàng
chì bàng
tiě bàng
duǎn bàng
chuí bàng
shào bàng
xiàn bàng
guǎi bàng
gǔ bàng
gùn bàng
ní bàng
diàn bàng
diào bàng
shǐ bàng
huǒ bàng
dǐng bàng
zhàng bàng
mó bàng
sān bàng
lǔ bàng
tàn bàng
tǐng bàng
jiǎo bàng
yìng bang
huáng bàng
zuì bàng
bīng bàng
sháo bàng
pú bàng
hàn bàng
jiā bàng
tiān bàng
chuán bàng
mèn bàng
qiào bàng
bái bàng
chǔ bàng
⒈ 弄棒习武。
引《清平山堂话本·杨温拦路虎传》:“这人是个使棒的,姓李名贵,浑名叫做山东夜叉。”
《清平山堂话本·杨温拦路虎传》:“马都头问道:‘员外在哪里?’茶博士道:‘在里面使棒。’”
1. 用:使用。使劲。使役。使力。使钱。
2. 派,差谴:使唤。使命。使女。
3. 让,令,叫:迫使。
4. 假若:假使。即使。
5. 奉命办事的人:使者。大使。公使。使馆。
棒读音:bàng棒bàng(1)(名)棍子:木~|炭精~。(2)(形)〈口〉(体力或能力)强;(水平)高;(成绩)好:~小伙子|字写得真~|功课~。