mèn rén
mèn ruò
mèn kǔ
mèn nù
mèn luàn
mèn mào
mèn huái
mèn gùn
mèn yóu
mèn tǔ
mèn xiāng
mèn zhì
mèn bàng
mèn tuō
mēn tóu
mèn tàn
mèn sǔn
mèn mèn
mèn yù
mèn jué
mèn juàn
mèn rán
mēn rè
mèn hūn
mèn mǎn
mèn bī
mèn mò
mèn jiǔ
mèn yǎng
mèn fèn
mēn qì
mēn shēng
mèn sāo
mèn shāo
mèn zào
mèn gěng
mèn léi
mèn mèn
jiā bàng
lǔ bàng
zuì bàng
duǎn bàng
yìng bang
mǎ bàng
shào bàng
guǎi bàng
diào bàng
chuán bàng
gǎn bàng
gàng bàng
tiě bàng
diàn bàng
sháo bàng
tàn bàng
chǔ bàng
sāng bàng
ní bàng
xiàn bàng
zhàng bàng
bái bàng
pú bàng
hàn bàng
chì bàng
chuí bàng
gùn bàng
qiào bàng
lián bàng
mèn bàng
sān bàng
huáng bàng
jiā bàng
dǐng bàng
gǔ bàng
tǐng bàng
mó bàng
tiān bàng
bīng bàng
shǐ bàng
quán bàng
huǒ bàng
jiǎo bàng
⒈ 闷棍。方言谓暗中打人或背地整人为“打闷棒”。参见“闷棍”。
引沙汀《幺木匠的故事》:“这一闷棒把幺木匠打昏了,赶过场又来找我。”
1. 心烦,不舒畅:愁闷。沉闷。郁闷。闷懑。闷闷不乐。
2. 密闭,不透气:闷子车。
棒读音:bàng棒bàng(1)(名)棍子:木~|炭精~。(2)(形)〈口〉(体力或能力)强;(水平)高;(成绩)好:~小伙子|字写得真~|功课~。