chī fǎ
chī zhàng
chī fá
chī biān
chī zé
chī gòu
chī péng
chī jī
chī chì
chī bǎng
chī jué
chī dòu
chī lüè
chī dòu
chī zuì
chī qiǎn
chī jìn
chī xíng
chī dū
chī chuí
chī rǔ
chī kūn
chī chuí
chī fú
chī pū
chī shā
chī lù
chī chuí
chī tà
guān xíng
jùn xíng
biàn xíng
fán xíng
diàn xíng
áo xíng
dú xíng
chěng xíng
dìng xíng
píng xíng
bō xíng
jiào xíng
chí xíng
huǒ xíng
zhēn xíng
fán xíng
qiān xíng
lǐ xíng
jiān xíng
shèn xíng
guī xíng
kē xíng
sǐ xíng
huò xíng
lín xíng
biān xíng
fán xíng
pàn xíng
shàng xíng
zǎn xíng
jué xíng
bì xíng
qiào xíng
jùn xíng
fǔ xíng
cuò xíng
zhèng xíng
qíng xíng
xù xíng
xiáng xíng
lǚ xíng
diǎn xíng
yán xíng
lì xíng
huàn xíng
yòng xíng
liàng xíng
gōng xíng
chún xíng
jí xíng
wán xíng
dé xíng
dòng xíng
dú xíng
suì xíng
kù xíng
chù xíng
xiàng xíng
fú xíng
sān xíng
wǔ xíng
jí xíng
zhí xíng
cháng xíng
lóng xíng
tǐng xíng
cán xíng
fèi xíng
yuān xíng
cì xíng
gù xíng
tú xíng
shū xíng
sī xíng
fǔ xíng
kūn xíng
bó xíng
yín xíng
sì xíng
lì xíng
kuān xíng
sī xíng
wú xíng
shěn xíng
jiǎo xíng
yǔ xíng
miǎn xíng
shòu xíng
jiǎn xíng
huái xíng
zhé xíng
dǐ xíng
fǎ xíng
shǎng xíng
guó xíng
xíng xíng
qīn xíng
jiù xíng
zhú xíng
shěng xíng
néng xíng
fēi xíng
xiáng xíng
zhòng xíng
jiǔ xíng
tāng xíng
míng xíng
nài xíng
shē xíng
yīn xíng
chī xíng
yì xíng
làn xíng
huǎn xíng
chì xíng
guǎ xíng
nüè xíng
shú xíng
liú xíng
qīng xíng
lián xíng
jiè xíng
běn xíng
cóng xíng
zuò xíng
píng xíng
mò xíng
qiū xíng
shéng xíng
zhèng xíng
tiān xíng
⒈ 古代的一种刑罚。用荆条或竹板敲打臀、腿或背。
引《新唐书·刑法志》:“至隋始定为:笞刑五,自十至于五十。”
鲁迅《坟·论“费厄泼赖”应该缓行》:“民国的法律是没有笞刑的,倘有人以为肉刑好,则这人犯罪时就特别打屁股。”
古代五刑之一。以竹板或小荆条抽打背部或臀部。自十下至五十下,分为五等。后亦以小竹板子折责。
笞chī(动)〈书〉用鞭、杖或竹板子打。
刑读音:xíng[ xíng ]1. 对犯罪的处罚:刑罚。刑法。刑律。刑事。执刑。服刑。
2. 特指对犯人的体罚:刑讯。受刑。刑具。