chī lüè
chī fá
chī xíng
chī bǎng
chī qiǎn
chī péng
chī chì
chī gòu
chī shā
chī chuí
chī jī
chī dòu
chī dū
chī fǎ
chī fú
chī tà
chī zuì
chī biān
chī jué
chī kūn
chī zé
chī chuí
chī chuí
chī pū
chī jìn
chī rǔ
chī lù
chī zhàng
chī dòu
qiǎng zhàng
xìn zhàng
zhōu zhàng
jiā zhàng
miàn zhàng
xùn zhàng
cì zhàng
chuí zhàng
qióng zhàng
guǎi zhàng
dān zhàng
páo zhàng
dāo zhàng
qiú zhàng
jù zhàng
xíng zhàng
zhuō zhàng
fú zhàng
máng zhàng
mǎn zhàng
huà zhàng
tiě zhàng
děng zhàng
yě zhàng
biān zhàng
jū zhàng
jū zhàng
zhǔ zhàng
qì zhàng
dài zhàng
má zhàng
méi zhàng
cè zhàng
táo zhàng
jué zhàng
bān zhàng
bīng zhàng
hán zhàng
guǎi zhàng
jù zhàng
zhì zhàng
lóng zhàng
yá zhàng
yǐn zhàng
zhú zhàng
chī zhàng
yán zhàng
cǎi zhàng
chán zhàng
jì zhàng
qiú zhàng
tòng zhàng
zhuàn zhàng
dà zhàng
bìng zhàng
jī zhàng
mù zhàng
shuāi zhàng
chàn zhàng
tún zhàng
shǒu zhàng
qióng zhàng
zhí zhàng
tóng zhàng
chuí zhàng
xī zhàng
zhù zhàng
kē zhàng
qì zhàng
quán zhàng
zhū zhàng
xíng zhàng
mó zhàng
dǎo zhàng
fù zhàng
xiāng zhàng
huán zhàng
chǔ zhàng
pào zhàng
jī zhàng
āi zhàng
fǎ zhàng
qí zhàng
tǐng zhàng
bàng zhàng
yù zhàng
tíng zhàng
qiǎng zhàng
míng zhàng
gǎn zhàng
chǐ zhàng
guà zhàng
zé zhàng
jiū zhàng
zhè zhàng
yǎng zhàng
hè zhàng
lí zhàng
ōu zhàng
shú zhàng
jiǎ zhàng
bào zhàng
chuàn zhàng
huà zhàng
ōu zhàng
dèng zhàng
qióng zhàng
⒈ 指古代的笞刑与杖刑。
引明田艺蘅《留青日札·大诘减等》:“元世祖笞杖之刑既定,曰:天饶他一下,地饶他一下,我饶他一下。自是合笞五十,止笞四十七;合杖一百,止杖九十七。”
清蒲松龄《聊斋志异·冤狱》:“笞杖立加,葛藤悉断。”
康有为《大同书》甲部第四章:“古用苗制,施行肉刑, 汉文免之,改为囚徒、髠钳、鬼薪、役作, 隋文代之以笞杖流徒。”
用杖抽打。