jiān fán
bō fán
yāng fán
fèng fán
mào fán
nǎo fán
wěi fán
bù fán
nì fan
zēng fán
yàn fán
niǎn fán
xiàng fán
huǒ fán
hé fán
xuān fán
zào fán
pō fán
juàn fán
jí fán
bēi fán
lóu fán
dàn fán
hào fán
má fan
nài fán
nài fán
rǎo fán
duō fán
jù fán
chén fán
yǒu fán
suì fán
xiāo fán
lèi fán
pín fán
xuě fán
xīn fán
chóu fán
láo fán
mí fán
xù fan
jī fán
zhòng fán
rǒng fán
biàn fán
zuò fán
mò fan
fā fán
juān fán
jiǎo fán
yīn fán
mèn fán
xiāo fán
dǐ fán
míng fán
wěn fán
chǎo fán
qǐ fán
fèi fán
yuān fán
qǐ fán
zhōng fán
rǒng fán
jiě fán
cóng fán
jiāo fán
chéng fán
yōu fán
kē fán
dú fán
sāo fán
zhì fán
wú fán
hūn fán
zǐ fán
⒈ 方言。打搅。
引周立波《山乡巨变》上二十:“‘进去再吃口茶吧。’‘不,吵烦了。’ 邓秀梅走了。”
1. 声音杂乱搅扰人:吵人。吵扰(①吵闹使人不得安静;②争吵)。
2. 打嘴架、口角:吵嘴。争吵。
烦读音:fán烦fán(1)(形)苦闷、厌烦:~恼。(2)(形)又多又乱:要言不~。(3)(动)烦劳(请人帮忙的客气话):~您给看一下。