fèng zhǐ
fèng zūn
fèng dá
fèng jiāng
fèng chéng
fèng jiào
fèng yè
fèng jìn
fèng huì
fèng fán
fèng fǎng
fèng zhēn
fèng cí
fèng ān
fèng hè
fèng yí
fèng tuō
fèng chì
fèng qián
fèng tǔ
fèng qū
fèng chóu
fèng lìng
fèng chì
fèng yì
fèng yáng
fèng xǐ
fèng xiǎng
fèng tiān
fèng shǐ
fèng yì
fèng shāng
fèng zhǒu
fèng cí
fèng sì
fèng shèng
fèng fù
fèng zhǒu
fèng yuán
fèng huán
fèng wěi
fèng zhào
fèng xuān
fèng cháng
fèng yì
fèng chà
fèng zuò
fèng tóu
fèng xiān
fèng yù
fèng yǎng
fèng hè
fèng yǎng
fèng zhì
fèng dá
fèng xún
fèng hù
fèng shāng
fèng dú
fèng zūn
fèng xiàn
fèng gěi
fèng quàn
fèng zhì
fèng cǐ
fèng shí
fèng shāo
fèng shì
fèng jié
fèng zèng
fèng xiū
fèng lǜ
fèng chì
fèng zhù
fèng zuǒ
fèng qiàn
fèng shì
fèng yà
fèng bài
fèng mù
fèng nà
fèng yí
fèng shǒu
fèng zhǐ
fèng fù
fèng xiàn
fèng xuán
fèng jì
fèng zhí
fèng fù
fèng bié
fèng yǐn
fèng yāng
fèng bì
fèng jìng
fèng chén
fèng shū
fèng dì
fèng yì
fèng xíng
fèng jì
fèng qǐng
fèng xún
fèng gòng
fèng bào
fèng sù
fèng měi
fèng xì
fèng fān
fèng fǎ
fèng chéng
fèng dài
fèng wén
fèng bái
fèng sòng
fèng guó
fèng bì
fèng wèn
fèng yāo
fèng chí
fèng wèi
fèng shàng
fèng gōng
fèng pān
fèng gào
fèng péi
fèng hòu
fèng pèi
fèng jǐ
fèng zhào
fèng biǎo
fèng lù
fèng yú
fèng diàn
fèng yíng
fèng shuò
fèng cì
fèng zhāi
fèng rǎo
fèng shùn
fèng cheng
fèng tuō
fèng qiú
fèng zhì
fèng zhuī
fèng gòng
fèng bǐng
fèng mìng
fèng chù
fèng cháng
fèng shēn
nài fán
zhōng fán
huǒ fán
míng fán
xiàng fán
xiāo fán
zào fán
má fan
wěi fán
qǐ fán
xiāo fán
cóng fán
mò fan
bō fán
yàn fán
rǎo fán
rǒng fán
sāo fán
jí fán
bēi fán
chéng fán
xuān fán
duō fán
pō fán
jù fán
jiě fán
zhì fán
yǒu fán
zǐ fán
pín fán
láo fán
chǎo fán
jiǎo fán
juān fán
fèng fán
yāng fán
nǎo fán
lèi fán
hào fán
juàn fán
xīn fán
zuò fán
hūn fán
dú fán
wěn fán
xù fan
dǐ fán
zhòng fán
jiāo fán
yuān fán
chóu fán
nì fan
mào fán
jī fán
lóu fán
biàn fán
bù fán
chén fán
niǎn fán
mí fán
yōu fán
fèi fán
rǒng fán
dàn fán
suì fán
hé fán
wú fán
yīn fán
nài fán
fā fán
qǐ fán
jiān fán
mèn fán
zēng fán
kē fán
xuě fán
⒈ 烦劳;相烦。
引唐白居易《和微之诗二十三首》序:“又题云:‘奉烦只此一度,乞不见辞。’”
唐李复言《续玄怪录·李卫公靖》:“报之不及,求代又难,輒欲奉烦顷刻间,如何?”
请人做事的敬词。也作「奉托」。
奉fèng(1)(动)给;献给(多指对上级或长辈):~上新书一册。(2)(动)接受(多指上级或长辈):~到命令。(3)(形)尊重:崇~|~为圭臬。(4)(名)信仰:素~佛教。(5)(动)侍侯:~养|侍~。(6)敬辞;用于自己的举动涉及对方时:~托|~陪|~劝|~告。(7)(Fènɡ)姓。
烦读音:fán烦fán(1)(形)苦闷、厌烦:~恼。(2)(形)又多又乱:要言不~。(3)(动)烦劳(请人帮忙的客气话):~您给看一下。