jìng yán
jìng sè
jìng xiá
jìng pǔ
jìng péng
jìng chén
jìng mì
jìng qì
jìng biàn
jìng jì
jìng jiē
jìng yǎng
jìng lái
jìng mì
jìng tuì
jìng bó
jìng zhì
jìng jì
jìng liú
jìng wò
jìng wù
jìng jǐng
jìng jié
jìng zuò
jìng zào
jìng huà
jìng tián
jìng yuān
jìng biān
jìng táng
jìng yǎ
jìng xī
jìng tīng
jìng mù
jìng dì
jìng míng
jìng dǔ
jìng gōng
jìng biān
jìng kuī
jìng yán
jìng zhāi
jìng fāng
jìng tài
jìng zhǐ
jìng tǐ
jìng shū
jìng jié
jìng qǔ
jìng fáng
jìng fěng
jìng cún
jìng jiǎn
jìng zhuāng
jìng jiā
jìng yì
jìng hòu
jìng zhòng
jìng diàn
jìng jīn
jìng yàn
jìng shè
jìng tán
jìng luò
jìng yún
jìng zhòng
jìng zhēn
jìng xiù
jìng shì
jìng yīn
jìng gǔ
jìng lù
jìng qì
jìng pái
jìng yì
jìng yuán
jìng yè
jìng lǐ
jìng wài
jìng dì
jìng huǎn
jìng yàn
jìng měi
jìng hàn
jìng mì
jìng shèng
jìng mì
jìng gōng
jìng bàn
jìng zī
jìng sú
jìng líng
jìng kè
jìng nǚ
jìng tán
jìng diǎn
jìng sè
jìng chàng
jìng lǜ
jìng shū
jìng huì
jìng xiàn
jìng zhì
jìng jūn
jìng tài
jìng shì
jìng bì
jìng shǒu
jìng lì
jìng chǎng
jìng xū
jìng zhuān
jìng shùn
jìng shì
jìng mài
jìng yù
jìng bì
jìng suàn
jìng zhě
jìng qiāo
jìng yàn
jìng shì
jìng lǜ
jìng jú
jìng chù
jìng mò
jìng qīng
jìng jié
jìng xián
jìng xīn
jìng bō
jìng yuàn
jìng zhèng
jìng gōng
jìng yuán
jìng shén
jìng huì
jìng níng
jìng nán
jìng què
jìng jū
jìng sī
jìng dé
jìng suì
jìng sù
jìng mín
jìng xiū
jìng xiǎng
jìng wǎn
jìng zuò
jìng hé
jìng è
jìng dùn
jìng yī
jìng sù
jìng hán
jìng yù
jìng qì
jìng wēn
jìng xián
jìng jìn
jìng jìng
jìng ěr
jìng yǔ
jìng mò
jìng zhèn
jìng yǎng
jìng dài
jìng zhōng
jìng mò
jìng niàn
jìng kōng
jìng mò
jìng cuì
jìng lǜ
jìng jìng
jìng tiē
jìng yì
jìng lè
jìng guān
jìng ān
jìng sǎo
jìng hǎo
jìng zhì
jìng yí
jìng hòu
jìng zì
jìng shēn
jìng pì
jìng hēi
jìng wù
jìng gǒng
jìng dìng
jìng mì
jìng xiàng
jìng cí
jìng luàn
jìng níng
jìng lǚ
jìng yā
⒈ 很安静;很清净。
引宋龚鼎臣《东原录》:“如李巽《土鼓赋》:‘土之静静,乃阴之实;土之动动,乃阳之精。’”
明王守仁《传习录》卷下:“儒者到三更时分,扫荡胸中思虑,空空静静,与释氏之静只一般。”
刘大白《丁宁》诗之一:“我静静地敞着我的心,翕受你那一声声的郑重丁宁。”
⒉ 犹言安静一下,不受外界干扰。
引鲁迅《书信集·致王冶秋》:“他暂时静静也好,但也未必就这样过下去。”