fú wù
fú lüè
fú bì
fú dòng
fú chén
fú zhuì
bì shì
fú chú
fú shì
fú chè
fú chén
fú chén
fú míng
fú yīng
fú xí
fú luàn
fú jīng
fú mì
fú lì
fú lú
fú wǔ
fú chuò
fú fú
fú yī
fú zhǒu
fú sháo
fú yún
fú tiān
fú yì
fú máo
fú xù
fú chè
fú xū
fú duó
fú xiù
fú shì
bì guò
fú zhái
fú dàn
fú xiù
fú shǔ
fú ěr
fú dài
fú nì
fú shǔ
fú xīn
fú xiǎo
gōu yīng
tè yīng
lòu yīng
hè yīng
zuǎn yīng
fán yīng
chū yīng
fú yīng
zhì yīng
bó yīng
fú yīng
róng yīng
bǎo yīng
yǔn yīng
tián yīng
fú yīng
wū yīng
hǔ yīng
fǔ yīng
dàn yīng
mào yīng
chéng yīng
fēng yīng
fǔ yīng
jiàn yīng
sì yīng
pǐ yīng
tāo yīng
fǎn yīng
xiōng yīng
jìn yīng
bào yīng
qìng yīng
fǔ yīng
zhī yīng
⒈ 气逆胸臆。极言愤怒。
引宋岳珂《桯史·黄潜善》:“维扬渡江,以覆餗赐罢。迹其媕阿患得之心,盖已见於在庶僚时矣,遗臭千载,言之拂膺。”
宋王明清《挥麈馀话》卷二:“锻炼虽极,而不得实情,的见诬罔,孰所为据?而遽皆处极典,览之拂膺!”
1. 拭,掸去:拂拭。拂尘。
2. 轻轻擦过:拂晓。春风拂面。微风拂煦。
3. 甩动,抖动:拂袖而去。
4. 违背,不顺:忠言拂耳。拂逆。
膺读音:yīng膺yīng〈书〉(名)胸:义愤填~。膺yīng〈书〉(动)承受;承当:服~|荣~勋章。