fú chén
fú xīn
fú xù
fú máo
fú zhuì
fú xiù
fú dàn
fú chén
fú zhǒu
fú bì
fú chén
fú mì
fú chè
fú lú
fú wǔ
fú chè
fú lì
fú xū
fú xiù
fú jīng
fú zhái
fú lüè
fú chú
fú yī
fú yì
fú tiān
fú xiǎo
fú shì
fú duó
fú yīng
fú míng
fú xí
fú luàn
fú dài
fú nì
fú dòng
fú yún
bì shì
fú sháo
bì guò
fú shǔ
fú fú
fú wù
fú ěr
fú shǔ
fú chuò
fú shì
àn chén
huì chén
jì chén
gǔn chén
xì chén
zéi chén
kè chén
fǔ chén
lǜ chén
gāo chén
dí chén
qū chén
yíng chén
huī chén
tāo chén
sú chén
yù chén
piāo chén
fèng chén
qū chén
chù chén
qián chén
qū chén
yǎn chén
jīng chén
guǐ chén
hú chén
jīng chén
sāi chén
yì chén
péng chén
zhū chén
yóu chén
jū chén
zì chén
xǐ chén
wēi chén
yīng chén
jié chén
kě chén
yì chén
qíng chén
ní chén
pì chén
rǎn chén
liáng chén
wǔ chén
jué chén
hóng chén
xiāo chén
xiān chén
fǎ chén
zǐ chén
shā chén
huī chén
fēng chén
yān chén
xì chén
gē chén
fēng chén
yáng chén
mǎ chén
qū chén
zōng chén
zhū chén
gēn chén
guāng chén
niè chén
xià chén
yíng chén
péi chén
lǔ chén
qióng chén
qīng chén
fú chén
wǔ chén
juān chén
fáng chén
xíng chén
piāo chén
shēng chén
chéng chén
jīn chén
cù chén
luò chén
jiē chén
jī chén
lù chén
wēi chén
shì chén
huáng chén
xiāng chén
mò chén
huàn chén
shén chén
zèng chén
sè chén
wàng chén
jìng chén
shòu chén
sì chén
bīng chén
hòu chén
yú chén
chē chén
chú chén
bì chén
ruǎn chén
qīng chén
yuè chén
chuī chén
āi chén
lù chén
zhēng chén
tóng chén
zī chén
jiàng chén
chāo chén
yí chén
diàn chén
yì chén
zhū chén
nuǎn chén
kàng chén
yī chén
yǔ chén
fěn chén
liú chén
níng chén
méng chén
làn chén
shì chén
lòu chén
fēi chén
yǎng chén
mào chén
wài chén
dǎn chén
kōng chén
shàng chén
yīn chén
xīn chén
yè chén
shēng chén
fāng chén
hán chén
nuǎn chén
liù chén
xiān chén
chū chén
kuáng chén
shā chén
sù chén
lǜ chén
bài chén
wèi chén
biān chén
fán chén
fú chén
biāo chén
yì chén
wú chén
zhū chén
niè chén
lǚ chén
jué chén
méi chén
qīng chén
gòu chén
xiāo chén
lí chén
bù chén
hAo86.拂尘fúchén
(1) 掸除尘土,后专指掸尘土,驱蚊蝇的用具
英horsetail whisk⒈ 古代用以掸拭尘埃和驱赶蚊蝇的器具。
引《警世通言·王安石三难苏学士》:“﹝荆公﹞亲手於鹊尾瓶中,取拂尘将尘拂去,儼然如旧。”
《红楼梦》第三回:“旁边丫鬟执着拂尘、漱盂、巾帕, 李紈、凤姐立於案边布让。”
老舍《老张的哲学》第二七:“﹝兰先生﹞手里一把白马尾拂尘,风儿吹过,绸大衫在下部飘起,白拂尘遮满前胸,长头发散在项后,上中下三部迎风飘舞,真是飘然欲仙。”
⒉ 封建时代皇室卤簿仪仗之一。按等级各有定制。
引《清会典图·舆卫二·卤簿二》:“皇帝卤簿拂尘,朱氂为之,长二尺,结於木柄,柄长二尺一寸二分,围一寸五分七釐,通髤以金,上饰鏤金龙首二寸五分,衔小金鐶以缀拂,下饰鏤金龙尾三寸三分,末属金鐶,垂朱緌。”
⒊ 掸除尘埃。
引晋无名氏《白紵舞歌诗》之一:“袍以光躯巾拂尘,制以为袍餘作巾。”
唐杜甫《从事行赠严二别驾》诗:“乌帽拂尘青骡粟,紫衣将炙緋衣走。”
⒋ 洗尘。谓设宴慰劳远方来人。
引元乔吉《金钱记》第一折:“今日小官在於私宅,聊备蔬酌,与飞卿拂尘。”
元吴昌龄《张天师》第一折:“早安排异品奇珍,与姪儿权且拂尘。”
明张四维《双烈记·归省》:“我儿途路辛苦, 赛多娇看酒,为你姐姐拂尘。”
抖落或拂拭尘垢。
1. 拭,掸去:拂拭。拂尘。
2. 轻轻擦过:拂晓。春风拂面。微风拂煦。
3. 甩动,抖动:拂袖而去。
4. 违背,不顺:忠言拂耳。拂逆。
尘读音:chén尘chén(1)(名)尘土;附在器物上或飞扬着的细土:除~器|一~不染。(2)(名)尘世:红~|~俗。