shì zhí
shì děng
shì xíng
shì lǐ
shì dīng
shì yìng
shì shēn
shì xiāo
shì dù
shì chēng
shì cái
shì niè
shì yì
shì sì
shì shēng
shì zhì
shì guò
shì shí
shì qíng
shì xìng
shì mèn
shì hūn
shì hé
shì qǐn
shì qiè
shì tǒng
shì suǒ
shì liàng
shì jǐng
shì biàn
shì fēn
shì yuàn
shì qù
shì lù
shì xīn
shì biàn
shì mǔ
shì mín
shì líng
shì féng
shì cái
shì shì
shì rú
shì zhōng
shì huì
shì cháng
shì jūn
shì rén
shì bèi
shì shùn
shì kě
shì zhí
shì jǐ
shì guī
shì zhǔ
shì yí
shì hǎo
shì jià
shì pèi
shì ěr
shì zú
shì yě
shì kǒu
shì zhōng
shì guān
shì lì
shì cóng
shì yīn
shì fá
shì chèn
shì dàng
⒈ 分明,清楚。适,通“的”。
引晋干宝《搜神记》卷十六:“天明,母重启济 :‘虽云梦不足怪,此何太适适?亦何惜不一验之?’”
宋陈造《闲适》诗:“槁木山麓正适适,从来里舍议家丘。”
⒉ 惊恐失色貌。
引《庄子·秋水》:“於是埳井之鼃闻之,适适然惊,规规然自失也。”
陆德明释文:“适适、规规,皆惊视自失貌。”
成玄英疏:“适适,惊怖之容。”
清蒲松龄《聊斋志异·云翠仙》:“一日,博党款门访才,窥见女,适适惊。”
何垠注:“适音惕,惊貌。”
清潮声《记栗主杀贼事》:“偷儿听之,适适然惊,以为彼暗伏多人,戒勿为声响,将致余之死命。”