shì hǎo
shì zhōng
shì fēn
shì xīn
shì rú
shì chēng
shì lǐ
shì qǐn
shì shēn
shì huì
shì pèi
shì cái
shì cóng
shì dù
shì niè
shì qù
shì jǐ
shì lì
shì cháng
shì rén
shì mèn
shì bèi
shì kǒu
shì sì
shì zhì
shì dàng
shì ěr
shì xiāo
shì yìng
shì shí
shì yīn
shì liàng
shì líng
shì tǒng
shì shēng
shì qíng
shì chèn
shì biàn
shì xíng
shì guò
shì zú
shì fá
shì cái
shì zhí
shì mín
shì féng
shì děng
shì dīng
shì guī
shì zhí
shì lù
shì zhōng
shì shùn
shì yí
shì jǐng
shì jūn
shì guān
shì hé
shì kě
shì yě
shì xìng
shì suǒ
shì qiè
shì zhǔ
shì biàn
shì jià
shì hūn
shì shì
shì yuàn
shì yì
shì mǔ
yī tǒng
chí tǒng
dì tǒng
sān tǒng
wáng tǒng
bǐng tǒng
dū tǒng
xuè tǒng
wéi tǒng
jūn tǒng
tiān tǒng
jiàn tǒng
zǒng tǒng
chéng tǒng
zhōng tǒng
bā tǒng
shì tǒng
rùn tǒng
fǎ tǒng
fù tǒng
jì tǒng
jiān tǒng
piān tǒng
lǒng tǒng
qiè tǒng
dí tǒng
nián tǒng
bàng tǒng
bāng tǒng
yáo tǒng
lǐng tǒng
shào tǒng
shuāi tǒng
wén tǒng
biāo tǒng
dū tǒng
dào tǒng
kāi tǒng
fèn tǒng
shè tǒng
guāng tǒng
dà tǒng
diǎn tǒng
xiá tǒng
xuē tǒng
cháng tǒng
gēn tǒng
yòu tǒng
guó tǒng
shǔ tǒng
biàn tǒng
běn tǒng
chuí tǒng
cuàn tǒng
bié tǒng
lǒng tǒng
dǒng tǒng
zhì tǒng
èr tǒng
qián tǒng
lín tǒng
hóng tǒng
chuán tǒng
jūn tǒng
bà tǒng
sì tǒng
tǐ tǒng
guàn tǒng
dì tǒng
huáng tǒng
lǎn tǒng
xié tǒng
hàn tǒng
jiàn tǒng
xì tǒng
zhèng tǒng
jì tǒng
shì tǒng
⒈ 犹正统。
引《汉书·翟义传》:“厥害适统,不宗元绪者,辟不违亲,辜不避戚。”
颜师古注:“其有害国之正统,不尊大绪者,当速加刑辟,不避亲戚。适,读曰嫡。”
《东周列国志》第一〇三回:“传国之义,适统为尊;覆宗之恶,阴谋为甚。”
往、至。 【组词】:仲尼适楚。(《庄子.达生》)
舒服、自得。 【组词】:舒适、安适、闲适
相合、相当。 【组词】:适时、适志、适宜
正好、恰好。 【组词】:爱之适足以害之。
统读音:tǒng统tǒng(1)(名)事物彼此之间的联系。(2)(副)总起来总括全部:~共。