shì hé
shì biàn
shì yīn
shì cái
shì lù
shì yì
shì lì
shì zhí
shì qíng
shì bèi
shì cái
shì yuàn
shì cóng
shì fá
shì kě
shì chèn
shì cháng
shì rú
shì zú
shì shēng
shì shí
shì lǐ
shì zhì
shì hūn
shì sì
shì jūn
shì suǒ
shì mèn
shì shēn
shì huì
shì guān
shì chēng
shì biàn
shì dàng
shì féng
shì shì
shì fēn
shì shùn
shì guī
shì ěr
shì děng
shì liàng
shì yí
shì jǐng
shì líng
shì yě
shì xīn
shì kǒu
shì dīng
shì niè
shì hǎo
shì mín
shì qǐn
shì guò
shì xíng
shì xìng
shì zhǔ
shì qiè
shì qù
shì zhōng
shì mǔ
shì tǒng
shì dù
shì pèi
shì jǐ
shì xiāo
shì zhí
shì zhōng
shì yìng
shì rén
shì jià
cán dīng
tiān dīng
yīng dīng
huǒ dīng
jiù dīng
bàn dīng
liáo dīng
páo dīng
jǐng dīng
dōng dīng
bǎo dīng
pù dīng
zhuàng dīng
kù dīng
nèi dīng
líng dīng
nóng dīng
diāo dīng
qióng dīng
suān dīng
líng dīng
chéng dīng
mù dīng
dòng dīng
shí dīng
shā dīng
wǔ dīng
kàng dīng
tàn dīng
liáo dīng
jí dīng
qiān dīng
qí dīng
juē dīng
dàn dīng
dēng dīng
nán dīng
gōng dīng
fēi dīng
miǎn dīng
pín dīng
hù dīng
lǔ dīng
bāng dīng
lěng dīng
bì dīng
nǚ dīng
bái dīng
chéng dīng
zhōng dīng
zhèng dīng
cì dīng
kuàng dīng
máo dīng
tún dīng
jiāo dīng
shì dīng
tuán dīng
bǔ ding
qiū dīng
dàn dīng
yì dīng
yuán dīng
quán dīng
jiā dīng
yī dīng
kè dīng
yǒng dīng
diū dīng
líng dīng
měng dīng
qū dīng
shēn dīng
níng dīng
tiān dīng
chuán dīng
bào dīng
liù dīng
gēn dīng
juān dīng
gōng dīng
lā dīng
xiāng dīng
cái dīng
lú dīng
kè dīng
jí dīng
gū ding
shān dīng
yán dīng
yí dīng
chū dīng
bǐng dīng
chōu dīng
tuì dīng
dú dīng
suí dīng
rén dīng
dì dīng
wéi dīng
yú dīng
huā dīng
lú dīng
ān dīng
yā dīng
jiān dīng
jī dīng
dān dīng
shā dīng
yì dīng
qí dīng
èr dīng
mì dīng
jìn dīng
liáng dīng
dòng dīng
biàn dīng
bù dīng
bǔ dīng
liàn dīng
shàng dīng
zhuā dīng
jiàn dīng
tū dīng
mén dīng
bīng dīng
yùn dīng
liáo dīng
jì dīng
guāng dīng
qiáo dīng
⒈ 适逢,恰遇。
引唐韩愈《原鬼》:“故其作而接於民也无恆,故有动於民而为祸,亦有动於民而为福,亦有动於民而莫之为祸福,适丁民之有是时也,作《原鬼》。”
宋范成大《河豚叹》诗:“生死有定数,断命乌可续。适丁是时者,未易一理局。”
宋范成大《古风上知府秘书》之一:“时哉适丁是,邂逅真良图。”
往、至。 【组词】:仲尼适楚。(《庄子.达生》)
舒服、自得。 【组词】:舒适、安适、闲适
相合、相当。 【组词】:适时、适志、适宜
正好、恰好。 【组词】:爱之适足以害之。
丁读音:dīng,zhēng[ dīng ]1. 天干的第四位,用于作顺序第四的代称:丁是丁,卯是卯。
2. 成年男子。
3. 人口。
4. 从事某种劳动的人:园丁。