shǔ zǐ
shǔ jì
shǔ nián
shǔ tōu
shǔ yǎn
shǔ rǎng
shǔ biāo
shǔ ěr
shǔ háo
shǔ yù
shǔ xī
shǔ dǎn
shǔ pǔ
shǔ qū
shǔ gū
shǔ yá
shǔ yì
shǔ wěi
shǔ bù
shǔ mǔ
shǔ láng
shǔ jiāo
shǔ pú
shǔ xué
shǔ hǔ
shǔ què
shǔ dòng
shǔ yāo
shǔ mǎng
shǔ xī
shǔ jì
shǔ hài
shǔ lòu
shǔ zhā
shǔ qì
shǔ cuàn
shǔ chái
shǔ huò
shǔ dǐ
shǔ hào
shǔ jìng
shǔ qiè
shǔ jiǔ
shǔ miáo
shǔ gān
shǔ nián
shǔ fǎ
shǔ xiāng
shǔ bù
shǔ lǐ
shǔ sī
shǔ shì
shǔ mù
shǔ fú
shǔ hài
shǔ dào
shǔ shǐ
shǔ huáng
shǔ zéi
shǔ dùn
shǔ rǔ
shǔ là
shǔ dǎng
shǔ fù
shǔ lí
shǔ bèi
shǔ dùn
yǐ rǎng
bá rǎng
dài rǎng
bī rǎng
jū rǎng
cuō rǎng
guì rǎng
liè rǎng
xiāng rǎng
gōng rǎng
kǎi rǎng
bī rǎng
yě rǎng
yù rǎng
bì rǎng
pì rǎng
tiān rǎng
qìng rǎng
yún rǎng
gǎo rǎng
huì rǎng
biān rǎng
ào rǎng
qióng rǎng
huá rǎng
tǔ rǎng
chǔ rǎng
fēng rǎng
qióng rǎng
zhōu rǎng
jí rǎng
xiāo rǎng
huī rǎng
xī rǎng
jiāng rǎng
qiū rǎng
jiē rǎng
wò rǎng
jué rǎng
huái rǎng
xī rǎng
xiāo rǎng
lián rǎng
cuò rǎng
líng rǎng
dà rǎng
tóng rǎng
gù rǎng
gān rǎng
fēng rǎng
hào rǎng
jǐn rǎng
jìng rǎng
juān rǎng
xiǔ rǎng
nì rǎng
fēng rǎng
yú rǎng
zhōng rǎng
fēng rǎng
fú rǎng
chì rǎng
gài rǎng
chēng rǎng
luǒ rǎng
liè rǎng
gāo rǎng
shǔ rǎng
wǔ rǎng
gǎo rǎng
qì rǎng
bó rǎng
hóng rǎng
fán rǎng
āi rǎng
chén rǎng
kōng rǎng
zōng rǎng
xiù rǎng
jiāo rǎng
qú rǎng
jī rǎng
kū rǎng
jí rǎng
qián rǎng
shàn rǎng
jū rǎng
shā rǎng
xià rǎng
bāng rǎng
quán rǎng
liáo rǎng
zhòng rǎng
jiè rǎng
gē rǎng
huáng rǎng
xiá rǎng
sān rǎng
cùn rǎng
xián rǎng
fèn rǎng
gāo rǎng
hēi rǎng
fén rǎng
鼠穴之土。一说鼠作穴所出的土。
比喻事物松散、空疏。
⒈ 鼠穴之土。一说鼠作穴所出的土。
引《庄子·天道》:“鼠壤有餘蔬。”
成玄英疏:“见其鼠穴土中,有餘残蔬菜。”
宋黄庭坚《食笋》诗:“小儿哇不美,鼠壤有餘嘬。”
清王晫《今世说·品藻》:“毛大可目史訥斋 ……训诸经百氏,鉤深致远,可使担囊负笈、执经问字者不絶门舍,虽倾筐倒篋,随叩随应,犹然鼠壤有餘物,似马季长。”
⒉ 比喻事物松散、空疏。
引清龚自珍《家塾策问二》:“近儒学术精严,十倍明儒,动讥明人为《兔园》、为鼠壤矣。”
老鼠穴中的土壤。
鼠shǔ(名)哺乳动物的一科;通称老鼠;有的地区叫耗子。
壤读音:rǎng壤rǎng(1)(名)土壤:沃~。(2)(名)地:天~之别。(3)(名)地区:接~。