pí fū
bà bīng
bà xiǔ
bà mín
bà liě
bà qiè
bà xiū
bà zhèng
bà zhì
bà dùn
bà lóng
bà chù
bà yè
bà zhù
bà shì
bà qián
bà xū
bà guī
bà láo
bà lǎo
bà qì
bà yì
bà zhú
bà rèn
bà zhàn
bà qù
bà zhí
bà juàn
bà fá
bà duǎn
bà jí
bà lùn
bà bèi
pí mǎ
bà dài
bà guó
bà fèi
bà shōu
bà cháo
bà tuì
bà bì
bà yuán
bà kùn
bà nǚ
bà rén
bà hào
bà chì
bà juàn
bà jìn
bà xián
bà lù
bà gōng
bà gū
bà miǎn
bà lěi
bà zhí
bà duàn
bà kè
bà qiǎn
bà ruò
bà bìng
bà le
bà nuò
bà cí
ba shì
bà niú
bà sú
bà chū
bà jí
bà shǒu
bà shěng
bà chí
bà ruǎn
bà lù
bà liè
bà zhù
bà guān
bà běi
bà máng
bà nú
bà zhǐ
bà dǎo
bà léi
bà juàn
bà bì
⒈ 老病残疾,不能任事。
引《汉书·食货志上》:“汉氏减轻田租,三十而税一,常有更赋,罢癃咸出。”
颜师古注引晋灼曰:“虽老病者,皆復出口算。”
《汉书·陈汤传》:“上召汤见宣室。汤击郅支时中寒病,两臂不詘申……辞谢曰:‘将相九卿皆贤材通明,小臣罢癃,不足以策大事。’”
清刘大櫆《胡孝子传》:“母中岁遘罢癃之疾,长卧牀褥。”
⒉
引汉时已成丁而身材矮小者《史记·项羽本纪》“萧何亦发关中老弱未傅悉诣滎阳” 裴駰集解引三国魏如淳曰:“律年二十三傅之畴官,各从其父畴内学之。高不满六尺二寸以下为罢癃。”
⒊ 指驼背。
引《史记·平原君虞卿列传》:“躄者至平原君门,谓曰:‘……臣不幸有罢癃之病,而君之后宫临而笑臣。’”
司马贞索隐:“罢癃谓背疾,言腰曲而背隆高也。”
一说,指跛足。 王念孙《读书杂志·史记四》:“躄非背疾,则罢癃之病非腰曲而背隆高也。罢癃即指躄而言。”
驼背。
1. 停,歇:罢休。罢工。罢课。罢市。罢论(打消了打算)。罢笔(停止写作)。
2. 免去,解除:罢免。罢官。罢职。罢黜。
3. 完了,毕:吃罢饭。
癃读音:lóng癃lóng(1)(名)古书上指年老衰弱多病。(2)(名)癃闭;中医指小便不通的病。