bà jí
bà nǚ
bà miǎn
pí fū
bà yuán
bà máng
bà bèi
bà fá
bà léi
bà guó
bà běi
bà qiè
bà lùn
bà qián
bà qù
bà shōu
bà chù
bà láo
bà shěng
bà xián
bà rèn
bà liè
bà lù
bà juàn
bà bìng
bà mín
bà xū
bà jìn
bà zhì
bà shǒu
bà gū
bà bīng
bà shì
bà duàn
bà zhèng
bà zhù
bà nú
bà lóng
bà qiǎn
bà yì
bà juàn
bà le
bà zhí
bà bì
bà niú
bà dài
bà chí
bà duǎn
ba shì
pí mǎ
bà zhǐ
bà juàn
bà cháo
bà liě
bà zhí
bà hào
bà sú
bà lěi
bà chì
bà cí
bà jí
bà rén
bà kè
bà fèi
bà dǎo
bà chū
bà yè
bà xiǔ
bà zhú
bà ruǎn
bà lǎo
bà zhàn
bà dùn
bà tuì
bà zhù
bà ruò
bà lù
bà gōng
bà qì
bà kùn
bà nuò
bà guī
bà xiū
bà guān
bà bì
sī xiū
qǐ xiū
hù xiū
ào xiū
lè xiū
gān xiū
ēn xiū
qiè xiū
tóng xiū
jī xiū
gōng xiū
yú xiū
zǎo xiū
lí xiū
yù xǔ
guī xiū
mài xiū
guān xiū
sān xiū
lǎo xiū
tí xiū
yǎn xiū
hóng xiū
yì xiū
fú xiū
xián xiū
lún xiū
qīng xiū
róng xiū
jí xiū
gào xiū
bìng xiū
wáng xiū
jiǎ xiū
huān xiū
zhēn xiū
chǎng xiū
chuí xiū
pī xiū
yí xiū
qī xiū
tuì xiū
quán xiū
xiǎn xiū
lún xiū
ān xiū
huáng xiū
hóng xiū
qián xiū
pǐ xiū
jiě xiū
gēng xiū
gān xiū
biāo xiū
fān xiū
mǎi xiū
hóng xiū
chuò xiū
cì xiū
bà xiū
tiáo xiū
xīn xiū
hóng xiū
shèn xiū
le xiū
cháng xiū
xún xiū
bàn xiū
ō xiū
bù xiū
fú xiū
chéng xiū
gōng xiū
dǎo xiū
hóng xiū
bǔ xiū
罢休bàxiū
(1) 停止;了结;作罢
例不达目的,决不罢休英stop(2) 休息
例收拾(好工具.)了罢休英rest⒈ 休息。
引《史记·孙子吴起列传》:“将军罢休就舍,寡人不愿下观。”
宋苏轼《九日次韵王巩》:“我醉欲眠君罢休,已教从事到青州。”
《水浒传》第二一回:“我猜着你两口多时不见,一定要早睡,收拾了罢休。”
⒉ 停止,不再进行。
引宋范成大《次韵宗伟阅番乐》:“罢休诗社工夫淡,洗净书生气味酸。”
清蒋士铨《临川梦·拒弋》:“蛛丝掣肘,龙门开竇,咳,甚公车犹难罢休。”
例如:不完成这项任务,我们绝不罢休。
⒊ 表示不再计较、争执。
引《京本通俗小说·错斩崔宁》:“你若不去,便是心虚,我们却和你罢休不得!”
《金瓶梅词话》第四回:“早叫你早来,晚叫你晚来,我便罢休。”
《二十年目睹之怪现状》第三二回:“我听了,又告诉了端甫,只得罢休。”
⒋ 辞去官职。
引唐柳宗元《经略副使马君墓志》:“年七十,不肯仕。曰:‘吾为吏逾四十年,卒不见大者。今年至虚耗,终不能以筋力为人赢缩。’因罢休。”
停止、休止。
1. 停,歇:罢休。罢工。罢课。罢市。罢论(打消了打算)。罢笔(停止写作)。
2. 免去,解除:罢免。罢官。罢职。罢黜。
3. 完了,毕:吃罢饭。
休读音:xiū[ xiū ]1. 歇息:休整。休假。休闲。离休。
2. 停止:休业。
3. 完结(多指失败或死亡)。
4. 旧指丈夫把妻子赶回母家,断绝夫妻关系:休妻。
5. 不要:休想。休提。
6. 吉庆,美善,福禄:休咎(吉凶)。
7. 助词,用于语末,与“罢”、“了”等用法相当:归休。
8. 辞去官职:休官。