chà dì
chà chí
chà pái
chà diǎn
chà chà
chà chuǎn
chà lán
chà shū
chāi qiǎn
chà mén
chà é
chà yí
chā é
chà dù
chà shāng
chà nǐ
chà liàng
chà qí
chà xùn
chà pèi
chà lì
chà qián
chà zé
chāi lǚ
chà dài
cī jiān
chà diē
chà shì
chà shuǎng
chà wéi
chà fán
chà zhù
chà kān
chà yáo
chā luò
chā shù
chà qí
chā cuò
chà bǔ
chà cān
chāi bō
chà fǎ
cī xù
chā bié
chà rèn
chà bù
chà yǒng
chāi shǐ
chà jiàng
chà miù
chà fēn
chà cì
chà guǎn
chā jià
chà xuǎn
cī hù
chà lùn
chà fā
chà miù
chà quē
chà jìn
chà chí
chà zé
chà piào
chà chéng
chāi guān
chā chí
chā yì
chà dié
chà tè
chà děng
chà píng
chà shā
chā é
chāi yì
chà yá
chāi rén
chā jù
chà kē
chà pǐn
chà chú
chà lì
chà wù
chà shēng
chà zhēng
chà lǜ
chà bā
chà tóu
chāi fū
chì qiǎn
qì qiǎn
cì qiǎn
xiāo qiǎn
fēn qiǎn
xíng qiǎn
píng qiǎn
jī qiǎn
qǔ qiǎn
tè qiǎn
miǎn qiǎn
lín qiǎn
chù qiǎn
pò qiǎn
nì qiǎn
duàn qiǎn
chāi qiǎn
fàng qiǎn
zī qiǎn
jiān qiǎn
shǐ qiǎn
pài qiǎn
zī qiǎn
kuǎn qiǎn
qīng qiǎn
bī qiǎn
mì qiǎn
xiàng qiǎn
hē qiǎn
zhé qiǎn
bō qiǎn
chù qiǎn
pái qiǎn
xiū qiǎn
bù qiǎn
biān qiǎn
cái qiǎn
zhào qiǎn
dūn qiǎn
bà qiǎn
diào qiǎn
qū qiǎn
gē qiǎn
sòng qiǎn
tiān qiǎn
jū qiǎn
fù qiǎn
jué qiǎn
wèn qiǎn
fā qiǎn
sàn qiǎn
zhī qiǎn
jīn qiǎn
xiè qiǎn
lǐ qiǎn
jī qiǎn
zì qiǎn
guò qiǎn
差遣chāiqiǎn
(1) 派遣
例听候差遣英send⒈ 派遣。
引《魏书·于烈传》:“﹝咸阳王禧﹞曾遣家僮传言於烈曰:‘须旧羽林、虎賁执仗山入,领军可为差遣。’”
《旧唐书·职官志二》:“凡卫士,各立名簿。其三年以来征防差遣,仍定优劣为三第。”
《红楼梦》第一一〇回:“﹝凤姐﹞心里想道:‘这回老太太的事倒没有东府里的人多。’又将庄上的弄出几箇,也不敷差遣。”
⒉ 宋代官员被派充的实际职务。
引《宋史·职官志一》:“其官人受授之别,则有官、有职、有差遣。官以寓禄秩、敍位著,职以待文学之选,而别为差遣以治内外之事。”
宋司马光《百官表总序》:“其所谓官者,乃古之爵也;所谓差遣者,乃古之官也;所谓职者,乃古之加官也。”
宋苏轼《与杨济甫书》:“久客都下,桂玉所迫,囊装并竭……惟日望一差遣出去耳。”
清钱大昕《答袁简斋书》:“差遣之名,惟宋时有之。 宋时百官除授,有官、有职、有差遣。如东坡以学士知定州,知州事,差遣也;端明殿学士,职也;朝奉郎,则官也。差遣罢而官职尚存,职落而官如故。”
⒊ 官府加派的劳役。
引唐陆贽《蝗虫避正殿降免囚徒德音》:“除正税正役外,徵科差遣,并宜禁絶。”
派遣。《魏书.卷三一.于栗䃅传》:「须旧羽林虎贲执仗出入,领军可为差遣。」《文明小史.第二回》:「营里派的兵丁,亦都齐集店中,听候差遣。」也作「差使」。
1. 派遣去做事:差遣。
2. 旧时称被派遣的人:差人。解差。
3. 被派遣去做的事:差事。公差。出差。
遣读音:qiǎn遣qiǎn(1)(动)派遣;打发:差~|调~|派~|驱~|先~|调兵~将。(2)(动)消除;发泄:排~|消~|~闷。