jiān nián
jiān yòng
jiān qiě
jiān cún
jiān zī
jiān liǎng
jiān quán
jiān jiù
jiān liàng
jiān tiān
jiān bèi
jiān qiǎn
jiān gù
jiān rén
jiān lù
jiān jì
jiān chēng
jiān cùn
jiān cí
jiān xún
jiān guān
jiān tīng
jiān shè
jiān shī
jiān pú
jiān cái
jiān liè
jiān cái
jiān lǐng
jiān zhí
jiān chéng
jiān zōng
jiān yǔ
jiān shè
jiān xíng
jiān shì
jiān chéng
jiān róng
jiān yè
jiān měi
jiān tōng
jiān cǎi
jiān chù
jiān bāo
jiān gāi
jiān běn
jiān yùn
jiān wèi
jiān gù
jiān luó
jiān yì
jiān yíng
jiān zhí
jiān zǒng
jiān xī
jiān ài
jiān guó
jiān shān
jiān xīn
jiān shì
jiān yí
jiān fù
jiān lì
jiān zhú
jiān lín
jiān tǒng
jiān lǎn
jiān sù
jiān yī
jiān yì
jiān yán
jiān zhèng
jiān tú
jiān gāi
jiān qià
jiān háo
jiān dào
jiān róng
jiān shǔ
jiān cǎi
jiān gōng
jiān shàn
jiān ròu
jiān yōu
jiān zhēn
jiān zhī
jiān yíng
jiān pǐn
jiān tǔ
jiān qí
jiān jiā
jiān hé
jiān rì
jiān bèi
jiān jiǎ
jiān qiū
jiān mǎ
jiān suì
jiān zǐ
jiān bìng
jiān cháng
jiān jīn
jiān dīng
jiān wù
jiān chéng
jiān jí
jiān tiāo
jiān tūn
jiān míng
jiān zhuàn
jiān shù
jiān rú
jiān yù
jiān fù
jiān chāi
jiān fù
jiān póu
jiān bāo
jiān rèn
jiān huái
jīn qiǎn
pái qiǎn
sòng qiǎn
gē qiǎn
lín qiǎn
tiān qiǎn
miǎn qiǎn
qū qiǎn
kuǎn qiǎn
bī qiǎn
zhào qiǎn
duàn qiǎn
dūn qiǎn
tè qiǎn
hē qiǎn
xiàng qiǎn
zì qiǎn
jī qiǎn
zhé qiǎn
xiè qiǎn
pò qiǎn
qīng qiǎn
wèn qiǎn
chù qiǎn
jué qiǎn
xíng qiǎn
shǐ qiǎn
xiāo qiǎn
sàn qiǎn
zī qiǎn
píng qiǎn
jī qiǎn
bù qiǎn
jū qiǎn
qǔ qiǎn
guò qiǎn
bō qiǎn
pài qiǎn
cái qiǎn
xiū qiǎn
cì qiǎn
chì qiǎn
fù qiǎn
zhī qiǎn
biān qiǎn
fàng qiǎn
nì qiǎn
lǐ qiǎn
chāi qiǎn
chù qiǎn
jiān qiǎn
zī qiǎn
bà qiǎn
fā qiǎn
diào qiǎn
qì qiǎn
fēn qiǎn
mì qiǎn
⒈ 都排除掉,谓虚实两忘。
引《后汉书·西域传论》:“详其清心释累之训,空有兼遣之宗,道书之流也。”
李贤注:“不执著为空,执著为有。兼遣谓不空不有,虚实两忘也。”
兼jiān(1)(形)两倍的:~程|~旬(二十天)。(2)(动)同时涉及或具有几种事物:~而有之|~收并蓄|品学~优|~听则明;偏信则暗。
遣读音:qiǎn遣qiǎn(1)(动)派遣;打发:差~|调~|派~|驱~|先~|调兵~将。(2)(动)消除;发泄:排~|消~|~闷。