chún rú
chún bēn
chún xuán
chún yàn
chún bēn
chún xīng
chún yàn
chún fú
chún wěi
chún què
chún jū
chún qí
chún hè
chún jié
chún shǒu
chún tù
chún huǒ
chún diàn
chún jū
chún jiāo
chún yī
chún là
chún yě
chún wěi
chún xíng
chún niǎo
chún kòu
chún shào
chún lóng
chǔ què
wà què
táo què
qí què
bīn què
chún què
hán què
luó què
zhōng què
shēng què
sì què
shén què
chì què
láng què
guǐ què
bái què
wǔ què
má què
kǒng què
xiān què
fù què
yún què
yàn què
qīng què
shān què
huáng què
dòng què
yàn què
cuì què
líng què
tóng què
wǎ què
jīn què
yàn què
zhū què
péng què
guàn què
diàn què
gōng què
dān què
jiā qiǎo
dà què
dòu què
hé què
chāi què
luán què
duò què
guān què
hóng què
yā què
shǔ què
hè què
rǔ què
lóng què
jù què
niǎo què
⒈ 鹌鹑。其形体甚小似雀,故称。
引《周礼·天官·司裘》“王乃行羽物” 汉郑玄注:“此羽物小鸟鶉雀之属,鹰所击者。”
宋刘斧《青琐高议后集·范敏》:“忽一禽触马首, 敏急下马捕而获之。其大若鶉雀,且不识其名,乃置於僕怀中。”
鹑chún(名)〔鹌鹑〕鸟;头小;尾巴短;羽毛赤褐色;不善飞。
雀读音:què,qiāo,qiǎo[ què ]1. 鸟类的一科,吃粮食粒和昆虫。特指“麻雀”,泛指小鸟:雀跃(高兴得像雀儿那样跳跃)。雀盲(即“夜盲症”)。雀斑。雀噪(名声宣扬,含贬义)。