chún xuán
chún qí
chún huǒ
chún xīng
chún tù
chún rú
chún què
chún bēn
chún jiāo
chún diàn
chún bēn
chún wěi
chún jū
chún xíng
chún kòu
chún yě
chún lóng
chún fú
chún wěi
chún jū
chún shǒu
chún yī
chún jié
chún yàn
chún yàn
chún là
chún niǎo
chún shào
chún hè
gū yě
sǔn yě
léi yě
cūn yě
xiǎn yě
dān yě
wài yě
bì yě
bǐ yě
dōu yě
cǎo yě
ái yě
gěng yě
xū yě
chǔ yě
móu yě
wǔ yě
lù yě
dōng yě
lǜ yě
jiǔ yě
jiǒng yě
jì yě
yún yě
mián yě
sān yě
jù yě
qióng yě
yuán yě
huò yě
chì yě
sāng yě
kuàng yě
shuāng yě
sì yě
zài yě
yān yě
lǜ yě
dùn yě
píng yě
yú yě
tiān yě
liè yě
kuàng yě
pō yě
xià yě
lǜ yě
lóng yě
kuàng yě
cháo yě
xuě yě
jù yě
sài yě
màn yě
shì yě
zhì yě
pō yě
dǎ yě
xiāng yě
shì yě
héng yě
mù yě
lòu yě
jì yě
jí yě
yuè yě
mán yě
shǎng yě
cū yě
nóng yě
huāng yě
zhōng yě
fā yě
liǎo yě
yán yě
qīng yě
chūn yě
pì yě
fèng yě
guǎng yě
xiù yě
zhuī yě
jiāo yě
suì yě
liáng yě
zǐ yě
chán yě
tián yě
mò yě
lǐ yě
bài yě
mù yě
biàn yě
jiōng yě
fēn yě
ān yě
chāo yě
fàng yě
lín yě
jiāo yě
zhā yě
cān yě
rén yě
qīng yě
chún yě
shū yě
shì yě
qiū yě
wén yě
nán yě
shān yě
sā yě
xián yě
chóu yě
shēn yě
kuáng yě
níng yě
bì yě
xiàng yě
⒈ 指秦地。参见“鶉首”。
引唐骆宾王《上吏部侍郎帝京篇》:“皇居帝里崤函谷,鶉野龙山侯甸服。”
唐石贯《观农赋》:“晓出凤城,疲道路之攸往;回瞻鶉野,知耕凿之斯崇。”
鹑chún(名)〔鹌鹑〕鸟;头小;尾巴短;羽毛赤褐色;不善飞。
野读音:yě野(1)(名)野外:~地|~外。(2)(名)界限:视~。(3)(名)指不当政的地位:在~|下~。(4)(形)不是人所饲养或培植的(动物或植物):~花|~草|~兽。(5)(形)蛮横不讲理;粗鲁没礼貌:~蛮|粗~|撒~。(6)(形)不受约束:~性|玩~了。