yān shí
yàn lǚ
yàn yǐn
yān jīng
yàn jiàn
yàn xù
yàn jū
yàn gài
yàn yù
yàn zǔ
yàn zhǔ
yān shān
yàn wěi
yàn qǐn
yàn sì
yān gē
yàn guān
yàn què
yàn jī
yàn móu
yàn cháo
yàn shì
yàn hán
yān zhī
yàn duò
yàn yàn
yàn ní
yàn yǔ
yàn duò
yàn yīng
yàn xī
yàn huán
yàn shí
yàn lì
yàn jiē
yàn cì
yàn chuí
yàn diàn
yàn xī
yàn kǎi
yàn ān
yàn jiǎn
yàn kuì
yàn gǔ
yàn quē
yàn táng
yàn péng
yàn láo
yàn dòu
yàn nì
yàn jiā
yàn yǔ
yàn huà
yàn wō
yàn yuè
yàn jù
yàn yán
yàn hóng
yàn ěr
yàn jū
yàn gōng
yàn jǐ
yàn jué
yān jīn
yàn jiǎn
yàn gōng
yàn mù
yàn dǐ
yàn xì
yàn mài
yàn lóu
yàn tíng
yān yán
yàn cháo
yàn máo
yàn yǒng
yàn lán
yàn hè
yān rán
yàn fǔ
yàn zhǐ
yàn lài
yàn jí
yàn jiā
yàn xū
yàn dū
yàn áo
yàn gǔ
yàn zi
yàn zhōu
yàn kàn
yàn hú
yàn shū
yàn huì
yàn mín
yàn chǔ
yàn yuè
yàn zhì
yàn xī
yàn luǎn
yàn hù
yàn guǎn
yàn yí
yàn pì
yàn pì
yàn huā
yàn yú
yàn yóu
yàn bīn
yàn zhī
yàn yǔ
yàn bá
yàn wěi
yàn kuài
yàn jí
yàn jiǎo
yàn chū
yàn bì
yàn mù
yàn chén
yàn hé
yàn zhuó
yàn kuǎn
yàn jiǔ
yàn bì
yàn huì
yàn méi
yàn hàn
yàn xí
yàn xiè
yàn xiè
yàn wǎn
yàn nǚ
yàn kuì
yàn fú
yān shì
yàn xī
yàn é
yàn yú
yàn jǐng
yàn nì
yàn chāi
yàn chú
yàn zhuó
yàn lù
yàn diàn
yàn kào
yàn lěi
yàn shāng
yàn ér
yàn yǎng
yān zhāo
duò què
hán què
fù què
péng què
rǔ què
kǒng què
má què
chǔ què
bīn què
lóng què
zhū què
shǔ què
diàn què
chún què
dòng què
chì què
guǐ què
dòu què
yún què
hè què
láng què
qí què
yàn què
hóng què
dà què
yàn què
guān què
tóng què
huáng què
shēng què
xiān què
gōng què
sì què
wǔ què
qīng què
jiā qiǎo
táo què
luó què
yā què
shén què
luán què
bái què
chāi què
jīn què
zhōng què
shān què
hé què
niǎo què
líng què
yàn què
wà què
dān què
cuì què
wǎ què
jù què
guàn què
燕雀yànquè
(1) 一种颜色鲜明的雀(Fringilla montifringilla),繁殖在亚洲和欧洲北部,冬季向南迁徙,常作为笼鸟
英bramble finch;brambling(2) 燕和雀,比喻微贱或器量志向小的人
例燕雀安知鸿鹄之志。——《史记·陈涉世家》例弃燕雀之小志。——丘迟《与陈伯之书》.英swallow and sparrow⒈ 亦作“燕爵”。
⒉ 燕和雀。泛指小鸟。
引《礼记·三年问》:“小者至於燕雀,犹有啁噍之顷焉,然后乃能去之。”
陆德明释文:“雀,本又作‘爵’。”
《三国志·魏志·管辂传》:“君夜在堂户前,有一流光如燕爵者,入君怀中,殷殷有声。”
南朝梁江淹《翡翠赋》:“鷄鶩以稻粱致忧,燕雀以堂构貽愁。”
明李东阳《春寒二十韵》:“捲尽帘櫳无燕雀,閲残冰雪但松筠。”
樊增祥《再示儿辈》诗:“对属天然燕雀侔,可知锁锁儷钩钩。”
⒊ 比喻品质卑劣的人。
引《楚辞·九章·涉江》:“燕雀乌鹊,巢堂坛兮。”
王逸注:“燕雀乌鹊,多口妄鸣,以喻谗佞。”
唐李白《古风》之三九:“梧桐巢燕雀,枳棘栖鸳鸞。”
王琦注:“梧桐之木,本凤凰所止,而燕雀得巢其上,喻小人得志。”
唐李商隐《送从翁从东川弘农尚书幕》诗:“鸞凰期一举,燕雀不相饶。”
冯浩笺注:“谓遭排忌。”
⒋ 比喻庸俗浅薄的人。参见“燕雀安知鸿鵠志”。
引《汉书·公孙弘卜式等传赞》:“公孙弘、卜式、儿宽皆以鸿渐之翼困於燕爵,远迹羊豕之间,非遇其时,焉能致此位乎?”
颜师古注:“喻弘等皆有鸿之羽仪,未进之时,燕爵所轻也。”
⒌ 比喻地位卑微的人。
引《北史·崔彦穆杨纂等传论》:“崔彦穆、杨纂、段永等昔在山东,沉沦下位,并以羈旅之士,邅回於燕雀之伍,终佩龟组,可谓见机者乎。”
宋文莹《玉壶清话》卷七:“﹝开寳九年﹞上遣太宗与俶叙齿为昆仲。 俶循走,叩头泣谢曰:‘臣燕雀微物,与鸞凤序翼,是驱臣於速死之地也。’”
⒍ 鸟名。嘴黄色,尖端微黑。翼羽黑色。体羽褐黄色,下部白色。尾羽黑色,部分带白色。在我国为旅鸟和冬候鸟,见于华东、华南一带。
动物名。雀类。体型纤小,嘴圆锥形。雄鸟的头和背羽毛呈黑色;雌鸟则为暗褐色。以昆虫为食。能飞取抛掷的弹丸,人们常饲养以为戏。
1. 鸟类的一科,候鸟,常在人家屋内或屋檐下用泥做巢居住,捕食昆虫,对农作物有益:燕尔(形容新婚夫妇亲睦和美的样子)。燕好(常用以指男女相爱)。燕侣。燕雀处(chǔ)堂(喻居安而不知远虑,临祸却不能自知)。
2. 轻慢:“燕朋逆其师”。
3. 古同“宴”,安闲,安乐。
4. 古同“宴”,宴饮。
雀读音:què,qiāo,qiǎo[ què ]1. 鸟类的一科,吃粮食粒和昆虫。特指“麻雀”,泛指小鸟:雀跃(高兴得像雀儿那样跳跃)。雀盲(即“夜盲症”)。雀斑。雀噪(名声宣扬,含贬义)。