léi jī
léi yǐn
léi míng
léi kāi
léi dá
léi diàn
léi tián
léi wén
léi jī
léi bǎn
léi gǔ
léi tóng
léi rán
léi zhuǎn
léi niǎo
léi bēn
léi shòu
léi shì
léi mò
léi quán
léi zhé
léi zào
léi fēng
léi fēng
léi zhèn
léi hū
léi qū
léi xià
léi dòng
léi xiǎng
léi gōng
léi lún
léi bào
léi páo
léi yě
léi fēng
léi tàn
léi téng
léi qǐ
léi gū
léi rén
léi dì
léi yuān
léi guāng
léi chí
léi duī
léi zé
léi shì
léi fù
léi chū
léi niǎn
léi jiá
léi shén
léi fǔ
léi shāng
léi hōng
léi jīng
léi míng
léi fēng
léi zhèn
léi tán
léi zhuī
léi táo
léi wén
léi lìng
léi hǒu
léi zǔ
léi bù
léi báo
léi shǒu
léi lì
léi táng
léi yǔ
léi jūn
léi gǔ
léi bàng
léi fèn
léi fēng
léi gǔ
léi biàn
léi zhóu
léi yuán
léi guǎn
léi gǒng
léi láng
léi yá
léi zī
léi jí
léi léi
léi zūn
léi shǎn
léi zú
léi bù
léi chí
léi yán
léi xiē
léi shì
léi jīn
léi shī
léi tíng
léi yīn
léi zhù
léi zūn
léi chuán
léi qì
léi zhǔ
léi zōng
léi měng
léi hōng
léi biàn
léi dòng
léi lóng
léi zhuàn
léi tóng
léi chē
léi sū
léi diàn
léi shǐ
léi zuò
léi gǔn
léi jiě
léi huǒ
léi bèn
léi qín
léi xíng
léi mén
léi chén
léi qí
léi hài
léi diàn
léi wán
léi àn
雷霆léitíng
(1) 疾雷
例响振雷霆动九天英thunderbolt; thunderclap(2) 比喻人的盛怒或声威极大
(好工具.)例大发雷霆例雷霆之怒英thunder-like rage; thunder-like power⒈ 亦作“靁霆”。
⒉ 震雷,霹雳。
引《易·繫辞上》:“鼓之以雷霆,润之以风雨。”
《史记·乐书》作“鼓之以靁霆”。 宋苏轼《策略一》:“天之所以刚健而不屈者……其光为日月,其文为星辰,其威为雷霆,其泽为雨露,皆生於动者也。”
元刘君锡《来生债》第三折:“赤歷歷那电光掣一天家火块,吸力力雷霆震半壁崩崖。”
艾青《光的赞歌》:“他也不怕天帝的愤怒和轰击他的雷霆,把火盗出了天庭。”
⒊ 喻威猛、迅猛。亦指威猛迅猛的军队。
引《三国志·魏志·王粲传》:“当速发雷霆,行权立断,违经合道,天人顺之。”
唐韩愈《送李尚书赴襄阳》诗:“纵猎雷霆迅,观棋玉石忙。”
金宇文虚中《上乌林天使》诗之二:“拭玉辕门吐寸诚,敢将缓颊沮天兵。雷霆儻肯矜彫弊,草芥何须计死生。”
中国近代史资料丛刊《太平天囯·贬妖穴为罪隶论》:“我天王奉天父上帝之命,邪魔尽扫,拥雷霆之众,妖孽俱除。”
⒋ 对帝王或尊者的暴怒的敬称。
引《后汉书·独行传·彭脩》:“脩排閤直入,拜於庭,曰:‘明府发雷霆於主簿,请闻其过。’”
《南史·虞寄传》:“愿将军少戢雷霆,赊其晷刻。”
⒌ 泛指暴怒、盛怒。
引元尚仲贤《气英布》第二折:“直气的喒不邓邓按不住雷霆。”
吴组缃《山洪》二:“保长大发雷霆,拍台擂桌的把三官骂了一顿。”
洪大而急发的雷声。
如:「忽然乌云密布,雷霆大作,下起倾盆大雨来。」
1.带异性电的两块云相接近时放出闪电,闪电引起的高温使空气膨胀、水滴汽化而发生的强烈爆炸声。
2.一种爆炸性的武器:水~。地~。
霆读音:tíng霆tíng(名)暴雷、霹雳。