辰牌


辰牌的组词


辰斗

chén dòu

辰暮

chén mù

辰太

chén tài

辰序

chén xù

辰汉

chén hàn

辰告

chén gào

辰时

chén shí

辰选

chén xuǎn

辰韩

chén hán

辰精

chén jīng

辰夜

chén yè

辰角

chén jiǎo

辰鉴

chén jiàn

辰参

chén cān

辰宿

chén xiù

辰仪

chén yí

辰尾

chén wěi

辰旆

chén pèi

辰牡

chén mǔ

辰事

chén shì

辰砂

chén shā

辰堠

chén hòu

辰巳

chén sì

辰象

chén xiàng

辰阶

chén jiē

辰驾

chén jià

辰衡

chén héng

辰晷

chén guǐ

辰星

chén xīng

辰光

chén guāng

辰极

chén jí

辰牌

chén pái

辰地

chén dì

辰居

chén jū

辰刻

chén kè

辰旒

chén liú

辰马

chén mǎ

辰纬

chén wěi

辰勾

chén gōu


夫牌

fū pái

髹牌

xiū pái

府牌

fǔ pái

骨牌

gǔ pái

挂牌

guà pái

亮牌

liàng pái

靶牌

bǎ pái

手牌

shǒu pái

头牌

tóu pái

黄牌

huáng pái

号牌

hào pái

湖牌

hú pái

叫牌

jiào pái

雾牌

wù pái

铺牌

pù pái

老牌

lǎo pái

曲牌

qǔ pái

防牌

fáng pái

魂牌

hún pái

腰牌

yāo pái

傍牌

bàng pái

金牌

jīn pái

铁牌

tiě pái

信牌

xìn pái

芦牌

lú pái

出牌

chū pái

时牌

shí pái

停牌

tíng pái

巳牌

sì pái

驾牌

jià pái

品牌

pǐn pái

推牌

tuī pái

捱牌

ái pái

招牌

zhāo pai

辰牌

chén pái

銘牌

míng pái

吊牌

diào pái

联牌

lián pái

铜牌

tóng pái

访牌

fǎng pái

摽牌

biāo pái

拔牌

bá pái

小牌

xiǎo pái

题牌

tí pái

象牌

xiàng pái

斗牌

dòu pái

红牌

hóng pái

公牌

gōng pái

藤牌

téng pái

奖牌

jiǎng pái

粉牌

fěn pái

捍牌

hàn pái

标牌

biāo pái

圣牌

shèng pái

鱼牌

yú pái

高牌

gāo pái

功牌

gōng pái

名牌

míng pái

酒牌

jiǔ pái

肩牌

jiān pái

放牌

fàng pái

玉牌

yù pái

淌牌

tǎng pái

杂牌

zá pái

旁牌

páng pái

灵牌

líng pái

护牌

hù pái

行牌

xíng pái

赌牌

dǔ pái

勾牌

gōu pái

长牌

cháng pái

起牌

qǐ pái

坊牌

fāng pái

火牌

huǒ pái

浮牌

fú pái

银牌

yín pái

旗牌

qí pái

王牌

wáng pái

佛牌

fó pái

静牌

jìng pái

工牌

gōng pái

桥牌

qiáo pái

验牌

yàn pái

诗牌

shī pái

逃牌

táo pái

洗牌

xǐ pái

滚牌

gǔn pái

符牌

fú pái

布牌

bù pái

正牌

zhèng pái

钧牌

jūn pái

挡牌

dǎng pái

牙牌

yá pái

宣牌

xuān pái

纸牌

zhǐ pái

签牌

qiān pái

玩牌

wán pái

挨牌

āi pái

籍牌

jí pái

杠牌

gàng pái

界牌

jiè pái

摊牌

tān pái

底牌

dǐ pái

龙牌

lóng pái

主牌

zhǔ pái

印牌

yìn pái

抹牌

mǒ pái

山牌

shān pái

庚牌

gēng pái

盾牌

dùn pái

膳牌

shàn pái

黑牌

hēi pái

碰牌

pèng pái

打牌

dǎ pái

亚牌

yà pái

竹牌

zhú pái

戤牌

gài pái

水牌

shuǐ pái

神牌

shén pái

門牌

mén pái

对牌

duì pái

大牌

dà pái

路牌

lù pái

词牌

cí pái

看牌

kàn pái

冒牌

mào pái

蛮牌

mán pái

禁牌

jìn pái

衣牌

yī pái

令牌

lìng pái

衔牌

xián pái

摸牌

mō pái

马牌

mǎ pái

拜牌

bài pái

午牌

wǔ pái

兵牌

bīng pái

上一组词:辰居
下一组词:浃辰

更多辰的组词

辰牌的意思


词语解释:

古代一种计时器中标志时刻的牌子。
辰刻。上午七时[.好工具]至九时。

引证解释:

⒈ 古代一种计时器中标志时刻的牌子。

引宋袁褧《枫窗小牍》卷上:“太平兴国中, 蜀人张思训,製上浑仪,其製与旧仪不同,最为巧捷。起为楼阁数层,高丈餘,以木偶为七直人,以直七政,自能撞鐘击皷;又为十二神,各直一时,至其时,即自执辰牌,循环而出。”
《宣和遗事》前集:“一盃未尽笙歌送,堦下辰牌又报时。”

⒉ 辰刻。上午七时至九时。

引《水浒传》第三九回:“次日早膳罢,辰牌前后,揣了些银子,锁了房门,离了营里,信步出街来。”

网络解释:

辰牌

辰牌,读音chén pái,是汉语词汇,解释为古代一种计时器中标志时刻的牌子。
更多牌的组词

辰牌详细解释


读音:chén

辰chén(1)(名)(2)地支的第五位。参看〔干支〕。(3)日、月、星的统称:星~。(4)古代把一昼夜分作十二辰:时~。(5)时光;日子:诞~。(6)指辰州(旧府名;府治在今湖南沅陵县)。

读音:pái

牌pái(1)(名)(~子、~儿)用木板或其他材料做成的标志;上面多有文字或符号:招~|指路~|存车~子。(2)(名)(~子、~儿)产品的专用名称:解放~汽车。(3)(名)一种娱乐用品(旧时多用为赌具):打~|麻将~|王~|纸~。(4)(名)(~子)词曲的调子:词~。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025