biāo fú
biāo lüè
biāo jì
biāo jué
biāo méi
biāo jiè
biāo jǔ
biāo cǎi
biāo mù
biào mò
biāo yù
biāo qiè
biāo tí
biāo bǎng
biāo biāo
biāo bǎng
biāo huò
biāo mài
biāo pái
biāo shuō
biāo zhì
biāo zhāi
biāo yáo
biāo péng
biāo zhì
biāo guān
biāo luò
biāo jiē
biāo bō
biāo qián
biāo yǔn
biāo shēn
biāo chì
biāo xiǎn
biāo pì
biāo qì
biāo gé
fū pái
dǎng pái
lián pái
líng pái
bài pái
hú pái
míng pái
mán pái
zá pái
xíng pái
xiàng pái
wáng pái
shuǐ pái
pǐn pái
lóng pái
biāo pái
téng pái
fó pái
fǎng pái
xuān pái
lìng pái
gōu pái
zhāo pai
hù pái
pèng pái
kàn pái
duì pái
xiǎo pái
dà pái
páng pái
qiáo pái
tuī pái
yàn pái
qǐ pái
fàng pái
tíng pái
táo pái
qiān pái
fú pái
guà pái
zhǔ pái
gài pái
lǎo pái
lú pái
shī pái
zhú pái
jiǔ pái
xián pái
dǎ pái
wán pái
yù pái
jīn pái
zhèng pái
fú pái
gàng pái
shàn pái
hóng pái
yī pái
bàng pái
sì pái
jí pái
gōng pái
gǔn pái
dùn pái
shèng pái
mō pái
míng pái
gēng pái
pù pái
huǒ pái
yín pái
diào pái
jiè pái
huáng pái
bǎ pái
fáng pái
yá pái
yà pái
tān pái
xìn pái
bù pái
dǔ pái
jìng pái
fěn pái
tí pái
cháng pái
shǒu pái
shén pái
zhǐ pái
bīng pái
jià pái
xiū pái
shān pái
chū pái
ái pái
tóng pái
mǎ pái
lù pái
tiě pái
shí pái
hún pái
mén pái
gǔ pái
jìn pái
yú pái
wǔ pái
jiān pái
mǒ pái
āi pái
jiǎng pái
yāo pái
jiào pái
biāo pái
jūn pái
tǎng pái
hēi pái
gāo pái
hàn pái
bá pái
fǔ pái
gōng pái
qí pái
yìn pái
chén pái
cí pái
tóu pái
fāng pái
dòu pái
liàng pái
wù pái
mào pái
dǐ pái
qǔ pái
gōng pái
xǐ pái
hào pái
⒈ 即标牌。用以防御兵刃矢石的战具。摽,通“标”。
引《宋史·兵志四》:“关东戍卒,多是硬弩手及摽牌手,不惟扞贼劲矢,亦可使贼马惊溃。”
宋曾巩《本朝政要策·南蛮》:“宋兴,尝设广捷之兵,习摽牌之器。”
战争时,用来防御兵刃、保护身体的盾。宋.曾巩《本朝政要策.南蛮》:「宋兴,尝设广捷之兵,习摽牌之器。」也作「标牌」。
1. 挥之使动:“曹子摽剑而去之”。
2. 高扬:“摽然若秋云之远”。
3. 古同“标”,标榜。
牌读音:pái牌pái(1)(名)(~子、~儿)用木板或其他材料做成的标志;上面多有文字或符号:招~|指路~|存车~子。(2)(名)(~子、~儿)产品的专用名称:解放~汽车。(3)(名)一种娱乐用品(旧时多用为赌具):打~|麻将~|王~|纸~。(4)(名)(~子)词曲的调子:词~。