旗牌


旗牌的组词


旗幢

qí zhuàng

旗鼓

qí gǔ

旗丁

qí dīng

旗旐

qí zhào

旗田

qí tián

旗牌

qí pái

旗器

qí qì

旗杖

qí zhàng

旗旌

qí jīng

旗手

qí shǒu

旗翼

qí yì

旗番

qí fān

旗人

qí rén

旗装

qí zhuāng

旗焰

qí yàn

旗警

qí jǐng

旗火

qí huǒ

旗旆

qí pèi

旗伞

qí sǎn

旗鎗

qí qiāng

旗下

qí xià

旗号

qí hào

旗兵

qí bīng

旗枪

qí qiāng

旗获

qí huò

旗星

qí xīng

旗布

qí bù

旗志

qí zhì

旗识

qí shí

旗仗

qí zhàng

旗红

qí hóng

旗船

qí chuán

旗袍

qí páo

旗幅

qí fú

旗常

qí cháng

旗幡

qí fān

旗旄

qí máo

旗甲

qí jiǎ

旗织

qí zhī

旗地

qí dì

旗氅

qí chǎng

旗军

qí jūn

旗语

qí yǔ

旗档

qí dàng

旗旒

qí liú

旗门

qí mén

旗式

qí shì

旗官

qí guān

旗学

qí xué

旗帜

qí zhì

旗尾

qí wěi

旗牓

qí bǎng

旗盖

qí gài

旗旝

qí kuài

旗亭

qí tíng

旗头

qí tóu

旗物

qí wù

旗脚

qí jiǎo

旗旗

qí qí

旗键

qí jiàn

旗干

qí gàn

旗节

qí jié

旗主

qí zhǔ

旗杆

qí gān

旗章

qí zhāng

旗子

qí zi

旗纛

qí dào

旗竿

qí gān

旗舰

qí jiàn

旗麾

qí huī

旗花

qí huā

旗的

qí de

旗奴

qí nú

旗营

qí yíng

旗尉

qí wèi

旗帐

qí zhàng

旗校

qí xiào

旗队

qí duì

旗榜

qí bǎng

旗满

qí mǎn

旗望

qí wàng

旗妇

qí fù

旗籍

qí jí

旗旛

qí fān

旗民

qí mín


看牌

kàn pái

庚牌

gēng pái

号牌

hào pái

印牌

yìn pái

钧牌

jūn pái

正牌

zhèng pái

铁牌

tiě pái

王牌

wáng pái

出牌

chū pái

府牌

fǔ pái

高牌

gāo pái

品牌

pǐn pái

龙牌

lóng pái

时牌

shí pái

老牌

lǎo pái

对牌

duì pái

小牌

xiǎo pái

傍牌

bàng pái

蛮牌

mán pái

火牌

huǒ pái

象牌

xiàng pái

銘牌

míng pái

滚牌

gǔn pái

髹牌

xiū pái

巳牌

sì pái

圣牌

shèng pái

酒牌

jiǔ pái

驾牌

jià pái

放牌

fàng pái

勾牌

gōu pái

淌牌

tǎng pái

题牌

tí pái

联牌

lián pái

挡牌

dǎng pái

抹牌

mǒ pái

旗牌

qí pái

骨牌

gǔ pái

签牌

qiān pái

魂牌

hún pái

杂牌

zá pái

衔牌

xián pái

旁牌

páng pái

主牌

zhǔ pái

打牌

dǎ pái

摸牌

mō pái

界牌

jiè pái

粉牌

fěn pái

午牌

wǔ pái

工牌

gōng pái

牙牌

yá pái

路牌

lù pái

芦牌

lú pái

挂牌

guà pái

湖牌

hú pái

戤牌

gài pái

拔牌

bá pái

推牌

tuī pái

静牌

jìng pái

灵牌

líng pái

洗牌

xǐ pái

名牌

míng pái

摊牌

tān pái

诗牌

shī pái

摽牌

biāo pái

功牌

gōng pái

桥牌

qiáo pái

布牌

bù pái

冒牌

mào pái

招牌

zhāo pai

神牌

shén pái

停牌

tíng pái

亚牌

yà pái

令牌

lìng pái

山牌

shān pái

拜牌

bài pái

大牌

dà pái

黄牌

huáng pái

行牌

xíng pái

铜牌

tóng pái

盾牌

dùn pái

吊牌

diào pái

信牌

xìn pái

藤牌

téng pái

玩牌

wán pái

靶牌

bǎ pái

标牌

biāo pái

奖牌

jiǎng pái

访牌

fǎng pái

佛牌

fó pái

夫牌

fū pái

纸牌

zhǐ pái

亮牌

liàng pái

银牌

yín pái

兵牌

bīng pái

杠牌

gàng pái

马牌

mǎ pái

宣牌

xuān pái

膳牌

shàn pái

門牌

mén pái

捱牌

ái pái

挨牌

āi pái

长牌

cháng pái

斗牌

dòu pái

起牌

qǐ pái

玉牌

yù pái

金牌

jīn pái

叫牌

jiào pái

坊牌

fāng pái

验牌

yàn pái

符牌

fú pái

曲牌

qǔ pái

底牌

dǐ pái

籍牌

jí pái

竹牌

zhú pái

浮牌

fú pái

碰牌

pèng pái

辰牌

chén pái

禁牌

jìn pái

赌牌

dǔ pái

水牌

shuǐ pái

捍牌

hàn pái

肩牌

jiān pái

公牌

gōng pái

护牌

hù pái

词牌

cí pái

红牌

hóng pái

逃牌

táo pái

手牌

shǒu pái

黑牌

hēi pái

腰牌

yāo pái

雾牌

wù pái

鱼牌

yú pái

衣牌

yī pái

防牌

fáng pái

头牌

tóu pái

铺牌

pù pái

上一组词:牌位
下一组词:旗下

更多旗的组词

旗牌的意思


词语解释:

亦作“旗牌”。

写有“令”的旗和牌,封建朝廷颁给封疆大吏或钦差大臣作为准其便宜行事的凭据。

旗牌官的简称。

犹旗号。

引证解释:

⒈ 亦作“旂牌”。

⒉ 写有“令”的旗和牌,封建朝廷颁给封疆大吏或钦差大臣作为准其便宜行事的凭据。

引元白朴《梧桐雨》楔子:“须知生杀有旗牌,只为军中惜将才,不然斩一胡儿首,何用亲烦圣断来。”
明唐顺之《祭刀文》:“某钦承朝命,给有旗牌。”
清秦朝釪《消寒诗话》:“国家设旂牌,原使封疆得便宜从事,则既服吾以旂牌斩之而后奏;有不合,吾任之。”

⒊ 旗牌官的简称。

引《清史稿·兵志二》:“﹝乾隆﹞五十三年諭提、镇不得私立旗牌、伴当等名,致侵兵额。”
郭孝成《议和始末》:“刘承恩、蔡廷干请见民国鄂军都督黎元洪。先由旗牌通知, 黎元洪即行许可。”

⒋ 犹旗号。

引铁郎《二十世纪之湖南》:“为招摇、为无赖,假冒文明面目,装作维新旗牌。”

国语词典:

旧时军中发令的用具。

词语翻译

英语flag or banner

网络解释:

旗牌

旗牌,亦作“旂牌”。指写有“令”的旗和牌;犹旗号等。
更多牌的组词

旗牌详细解释


读音:qí

旗qí(1)(名)旗子:国~|红~|挂~。(2)(名)清代满族的军队组织和户口编制;后泛指属于满族的:~人|~袍。(3)(名)内蒙古自治区的行政区划单位;相当于县。

读音:pái

牌pái(1)(名)(~子、~儿)用木板或其他材料做成的标志;上面多有文字或符号:招~|指路~|存车~子。(2)(名)(~子、~儿)产品的专用名称:解放~汽车。(3)(名)一种娱乐用品(旧时多用为赌具):打~|麻将~|王~|纸~。(4)(名)(~子)词曲的调子:词~。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025