kuāng zuǒ
kuāng è
kuāng kùn
kuāng jì
kuāng lǐng
kuāng guó
kuāng bì
kuāng shān
kuāng chí
kuāng chì
kuāng zhèng
kuāng jì
kuāng jiào
kuāng xiāng
kuāng jí
kuāng fèng
kuāng bì
kuāng wèi
kuāng lì
kuāng xié
kuāng bà
kuāng jiù
kuāng kuò
kuāng shí
kuāng zhèng
kuāng wēi
kuāng yì
kuāng lǜ
kuāng sú
kuāng shén
kuāng sòng
kuāng guō
kuāng yì
kuāng jiàn
kuāng fù
kuāng hé
kuāng bì
kuāng nán
kuāng níng
kuāng zàn
kuāng wéi
kuāng yè
kuāng guī
kuāng lì
kuāng gǎi
kuāng là
kuāng zhì
kuāng fǔ
kuāng jì
kuāng guò
kuāng chì
kuāng zhěng
kuāng piáo
kuāng xiāng
kuāng jù
kuāng jiàn
kuāng miù
kuāng yòu
kuāng dǐng
kuāng jūn
kuāng yì
kuāng jū
kuāng zhí
kuāng fù
kuāng chuáng
kuāng gé
kuāng suàn
kuāng yuè
kuāng bèi
kuāng wéi
kuāng zhù
kuāng ráng
kuāng yù
kuāng zhèng
kuāng zàn
kuāng shì
kuāng bǔ
kuāng chì
kuāng zhèn
kuāng dìng
kuāng lì
kuāng gǔ
kuāng làng
kuāng fú
kuāng shì
kuāng fú
kuāng yùn
kuāng jiǎo
kuāng zuò
kuāng dǎo
kuāng yǒng
kuāng lú
kuāng dāng
kuāng yán
kuāng rǎng
kuāng jiū
kuāng sù
kuāng rén
kuāng zǐ
kuāng yáo
kuāng jiù
kuāng hù
kuāng shì
chǐ guō
fù guō
gōu guō
chán guō
dài guō
fù guō
luó guō
fú guō
jùn guō
lǐ guō
ròu guō
shān guō
yá guō
yì guō
běi guō
xiè guō
cūn guō
léng guō
liǔ guō
xiá guō
fāng guō
guān guō
jiāo guō
fù guō
shì guō
chì guō
chán guō
chéng guō
fū guō
jiǎ guō
jiāng guō
shuǐ guō
ěr guō
kuāng guō
tóng guō
qīng guō
shí guō
xǔ guō
dōng guō
jī guō
lún guō
zhōu guō
biān guō
xī guō
yǐ guō
nán guō
⒈ 亦作“匡廓”。轮廓;边廓。 《参同契》卷上:“《乾》、《坤》者,《易》之门户,众卦之父母。
引《坎》《离》匡郭,运轂正轴。”
明刘若愚《酌中志·自序》:“谨以见闻最真,庶可传信。匡郭已粗备,愈於求诸野。”
明叶盛《水东日记·二程遗书》:“宋时所刻书,其匡廓中摺行上下不留黑牌,首则刻工私记本版字数,次书名,次卷第数目,其末则刻工姓名。”
清李斗《扬州画舫录·草河录下》:“丹阳丁皋,字鹤洲 ……撰《传真心领》二卷。分三停五部,先从匡廓画起。以为肖与否,皆繫于是。”
清俞樾《茶香室丛钞·传真心领》:“余观世人画像多从鼻起, 丁氏则先画匡廓。”
匡kuāng(1)(动)〈书〉纠正:~正|~谬。(2)(动)〈书〉帮助;救:~助。(3)(动)〈方〉估计:~计|~算。(4)(动)料(5)(动)(多见于早期白话):不~。(6)(动)(Kuānɡ)姓。
郭读音:guō郭guō(1)(名)古代在城的外围加筑的一道城墙:城~|东~。(2)(Guō)姓。